Chiết Khương

Chương 217

Lúc nào ven sông Tần Hoài cũng rất náo nhiệt, hai bên là những cửa hàng san sát và các tiểu thương đikhắp hang cùng ngõ hẻm để bán hàng khi đêm đến. Tuy Khương Nhiêu trầm tính, nhưng nàng lại không phải người có tính có thể chịu được gò bó, ở trongcung lâu như thế, nàng đã hơi chán nhìn cảnh tường đỏ liễu xanh trong cung. Tối nay nhân cơ hội tiễntiểu di rời khỏi Kim Lăng, nàng đến ven sông Tần Hoài đi dạo một lúc, chẳng mấy khi mới được đidạo như này nên nàng nhìn mọi thứ xung quanh bằng ánh mắt lưu luyến. Mặc dù không mặc lễ phục Đế Hậu nhưng vẫn sợ sẽ bị người khác nhận ra, bọn họ không dám đi đếnchỗ đông người.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hai người mua một xiên kẹo hồ lô từ chỗ một tiểu thương rồi rẽ vào con hẻm nhỏ. Khương Nhiêu chia kẹo hồ lô cho Dung Đình, Dung Đình chậm rãi lắc đầu. Khương Nhiêu nhớ ra hắn không thích ăn ngọt nên cũng không bắt hắn ăn kẹo hồ lô bằng được, nàngcắn một miếng rồi khen “ngọt quá”, giơ lên hỏi Dung Đình: “Chàng thật sự không muốn ăn thử mộtmiếng à?” Nàng biết hắn không thích ăn đồ ngọt lắm, nhưng hình như hắn cũng không thích ăn gì khác. Trên xiênkẹo hồ lô này có bọc một lớp đường hơi mỏng, có vị chua ngọt ngon miệng, có lẽ hắn sẽ thích vị này. Trong con hẻm nhỏ không có người, ánh trăng chiếu sáng một nửa con đường, còn một nửa còn lại bịbóng của tường che khuất nên tối om, Dung Đình nhìn Khương Nhiêu, bỗng nhiên hắn cúi đầu hôn lênmôi Khương Nhiêu. Đến khi ngẩng đầu lên, hắn khẽ cười: “Rất ngọt.”Seen 25131012/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108071/14
Mặt Khương Nhiêu đỏ ửng, bàn tay đang giơ que kẹo hồ lô kia lên không biết nên làm gì, nàng đangđịnh nói gì đấy thì bỗng giọng của tiểu hài tử vang lên sau lưng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Một tiểu đồng tầm năm sáu tuổi đang đuổi theo một nữ hài khác cũng tầm tuổi cậu bé, sốt ruột hoảnghốt chạy ngang qua Khương Nhiêu. Nữ hài liên tục quay đầu lại gọi: “Nhanh lên đi, còn chậm nữa là sẽ hết pháo hoa mất đấy!” Khương Nhiêu vội vàng nhường đường cho hai đứa nhỏ, nàng rất thích tiểu hài tử, mấy nhóc con vừamềm mại vừa đáng yêu, ánh mắt nàng dán chặt vào bóng lưng hai đứa nhỏ, không nỡ nhìn sang chỗkhác. Dung Đình ho khan, kéo ánh mắt của nàng quay trở lại: “Đấy là nhi tử của nhà Điền Thiếu khanh vớithiên kim Phó gia.” Khương Nhiêu hơi ngạc nhiên: “Sao chàng nhận ra thế?” Dung Đình chỉ về phía bên kia đường. Mấy gã sai vặt đang gọi “thiếu gia” “cô nương”, cũng chạy từ đầu bên kia con hẻm nhỏ đến. Khương Nhiêu sợ bị người khác nhận ra nên vội vàng dùng tay áo che mặt, mãi đến khi tiếng bướcchân dồn dập đi qua, nàng mới thả ống tay áo xuống. Dung Đình khẽ cười: “Hai nhà này gần nhau, mối quan hệ giữa tiểu công tử Điền gia với thiên kimPhó gia khá tốt.” Khương Nhiêu ngậm kẹo hồ lô, trong lòng nàng thấy hơi ngưỡng mộ.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108072/14
Muốn cho hai đứa nhỏ kia trở thành nàng và Dung Đình. Nếu để nói điều nàng tiếc nuối nhất là gì, thì đó chính khi còn nhỏ hai người không được gặp nhau lấymột lần. ... Sau khi về cung, hai tiểu hài tử vội vàng chạy ngang qua trong con hẻm nhỏ kia cứ liên tục xuất hiệntrước mặt Khương Nhiêu, nàng nghĩ thầm tại bản thân không có việc gì để làm nên trong đầu cứ suynghĩ linh ta linh tinh, nàng đến phủ Nội Vụ muốn kiểm tra đối chiếu các sổ sách của năm nay. Một nữ quan lớn tuổi ở phủ Nội Vụ nói với Khương Nhiêu: “Nương nương, lúc còn nhỏ thánh thượngtừng bị bắt cóc khi đến bãi săn, năm mười ba tuổi lại bị thương ở bãi săn, điện hạ có muốn đến bãi sănnữa không ạ? Nếu năm nay không đi săn mùa thu thì bên này cũng không chuẩn bị nữa.” “Để ta hỏi thánh thượng đã rồi quyết định sau.” Khương Nhiêu nói xong, bỗng nàng nhíu mày: “Ngươivừa mới nói, lúc còn nhỏ thánh thượng từng bị bắt cóc một lần?” Nữ quan gật đầu: “Chuyện xảy ra nhiều năm trước, khi đó điện hạ chỉ mới được sáu bảy tuổi, lúc quaytrở về trên người toàn là máu.” Trong lòng Khương Nhiêu bỗng cảm thấy hơi kỳ lạ, vội vàng hỏi: “Vậy ngươi có nhớ chi tiết chuyệnxảy ra vào năm nào không?” Nữ quan dừng lại một lúc, một hồi lâu sau mới nói: “Năm thứ mười hai Nguyên Đức.” Khương Nhiêu cắn môi dưới. Năm mười hai Nguyên Đức, chuyện này xảy ra trùng khớp với năm nàng bị bọn buôn người bắt cóc ởhội đèn lồng. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108073/14
Khương Nhiêu không hỏi thêm là vào ngày nào. Đến cả bản thân nàng cũng không nhớ rõ mình bị bắt cóc vào ngày nào. Nàng đến tìm Dung Đình, Dung Đình nhìn thấy nàng đến thì kiểm tra xem tay nàng có lạnh không, chủđộng nhét tay nàng vào trong lòng mình. “Bây giờ lại không tránh nữa à?” Khương Nhiêu muốn duỗi tay ra véo eo hắn một cái, lại bị bàn tay tocủa hắn đè lại, không động đậy được, nàng lẩm bà lẩm bầm: “Lúc nhỏ còn không chịu cho ta ôm.” Dung Đình hiểu ra ngay. Sắc mặt hắn hơi trầm xuống, hơi thở giống như đang thở dài, hỏi Khương Nhiêu: “Sao nàng lại biếtthế?” “Hôm nay ma ma đến hỏi ta, năm nay có muốn đến khu vực săn bắn tổ chức đi săn không với kể tanghe chuyện mấy năm trước.” “Ta biết ngay mà, hài tử lúc trước chính là chàng.” Nhưng vẫn thấy hơi tiếc nuối. Đã từng gặp nhau, nhưng khi đó mặt hắn bẩn đến nỗi, từ đầu đến cuối nàng không thể nào nhìn rõ rốtcuộc mặt hắn trông như thế nào. Khương Nhiêu nằm trong lòng Dung Đình, bỗng nhiên đôi mắt nàng lấp lánh sáng ngời. Bỗng dưng nàng rất muốn có một đứa con. Nếu giống Dung Đình thì tốt nhất.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108074/14
Tâm tư Khương Nhiêu rung rinh, khi hoan hảo nàng cũng chủ động nhiệt tình hơn nhiều. Nhưng vẫn không có thai. Thái y của Thái y viện đến khám, nói cơ thể của nàng với Dung Đình đều không có vấn đề gì. Khương Nhiêu hơi hụt hẫng, Dung Đình an ủi nàng: “Có lẽ là do số ta đã định sẵn là phải sống lẻ loi,không dễ gì mới có chàng ở bên ta, ta không nên mong ước xa vời muốn có con.” “Nhưng chàng lại là Đế vương, không thể không có con nối dõi được.” Khương Nhiêu nhíu mày chặtđến nỗi hai bên lông mày như sắp chạm vào nhau. Nếu không có con, chưa cần nói đến việc trong lòngnàng sẽ thấy tiếc nuối, những lão thần ở tiền triều nghĩ đủ mọi cách để nhét người vào hậu cung, ngườinào người nấy cũng bám lấy chuyện con nối dõi này để liên tục buộc tội nàng. “Nếu ngày đó thật sự đến, vậy ta sẽ tự sắp xếp.” Dung Đình nói nhẹ nhàng bâng quơ. Đám người trong triều đình kia mưu mô nham hiểm, đẩy nữ nhi đến bên cạnh hắn để kiếm lợi ích chogia tộc, hắn cũng chẳng buồn để ý. Còn mấy kẻ lấy chuyện con nối dõi ra để gây chuyện, hắn có rất nhiều cách để hành bọn họ. Không một ai có thể bắt ép hắn làm chuyện hắn không muốn làm. “Nàng yên tâm đi, chuyện này không thể vội được đâu.” Thái y cũng hùa theo, Khương Nhiêu cũng thả lỏng hơn được phần nào. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108075/14
Chỉ là trong lòng nàng vẫn thấy hơi buồn bực không vui, muốn có một đứa con quá. Năm thứ ba Nguyên Hi, Dung Đình dẫn Khương Nhiêu ra ngoài cải trang vi hành. Liêu Thu Bạch là một trong số những quan viên trong triều đình biết chuyện này, lúc Dung Đình nói ýđịnh âm thầm cải trang vi hành cho Liêu Thu Bạch, y tức đến nỗi giậm chân: “Ngài quan tâm dân tình,để ba tháng nữa rồi quan tâm không được à? Giờ đang là lúc bận rộn nhất, thần có lòng mà không cólực, sợ là... Sẽ gây hoạ.” “Quân phải giữ lời hứa. Trẫm đã hứa với Hoàng hậu, không thể thất hứa được, phải nói được thì làmđược.” Con cáo già gian manh xảo trá Dung Đình này, những người bị hắn để mắt đến, dù đề phòng trốn tránhthì vẫn phải chịu thiệt trong tay hắn. Nói được thì làm được, chẳng qua chỉ là với một mình Hoàng hậu thôi. Liêu Thu Bạch có giận cũng không giận được, cười cũng không cười nổi, chỉ đành gánh vác gánh nặngnày. Quả nhiên chuyện cải trang vi hành đã khiến tâm trạng Khương Nhiêu tốt hơn rất nhiều, không cònbuồn phiền vì chuyện con cái nữa. Trước khi đi, Khương Nhiêu tự đếm lại số hành lý, thấy có thêm một túi đồ, nàng mở ra, bên trong làmột số loại dược liệu. Khương Nhiêu tưởng là bệnh cũ của Dung Đình lại tái phát, hắn không muốn để nàng biết nên lén lútmang theo thuốc, nàng lấy một ít thuốc trong đấy ra định sẽ tìm một cơ hội mang đến chỗ đại phu hỏithử. Hỏi ra mới biết, khi mấy loại thuốc kia kết hợp lại sẽ thành thuốc tránh thai cho nam tử uống. Khương Nhiêu không tin nổi, đến buổi tối nàng vẫn còn sững sờ.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108076/14
Trên người Dung Đình lúc nào cũng có mùi thuốc, dù là lúc trước hay hiện giờ, nàng chưa từng suynghĩ quá nhiều. Bây giờ nhìn thấy số dược liệu này, nàng không chỉ hiểu ra vì sao lúc nào trên ngườihắn cũng có mùi thuốc, mà còn hiểu... Vì sao mãi mà nàng vẫn không mang thai. Nàng muốn có con, hắn lại hoàn toàn không muốn. Nghi đến những cố gắng mấy ngày gần đây của mình, trong lòng Khương Nhiêu bỗng thấy ấm ức. Buổi tối khi Dung Đình hạ triều về, nhìn thấy số thuốc để trên bàn. Khương Nhiêu vẫy tay bảo cung nữ lui ra ngoài, ánh sáng hắt lên người nàng giống như sứ trắng tinh,vành mắt nàng đỏ hoe: “Thuốc này...” Dung Đình dừng bước, đứng tại chỗ, khuôn mặt lạnh lùng, bỗng hắn bước đến bên cạnh KhươngNhiêu, quỳ một chân xuống: “Niên Niên...” Tuy vành mắt Khương Nhiêu đỏ hoa, nhưng giọng nàng vẫn ôn hoà bình tĩnh: “Dung Đình, chàng nóithật với ta đi, chàng có muốn có con không?” Dung Đình yên lặng, một lúc lâu sau, hắn buồn bã cúi đầu xuống giống như chó rơi xuống nước:“Không muốn.” Bỗng nhiên Khương Nhiêu trở nên cực kỳ tỉnh táo: “Lúc trước chàng nói chàng muốn có con, cũng làlừa ta.” Lúc này, Dung Đình im lặng lâu hơn. Ngầm đồng ý với lời Khương Nhiêu nói. Từ đầu đến cuối, hắn chưa từng nghĩ đến việc muốn cho nàng sinh một đứa con.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108077/14
Hắn đã phải bỏ ra rất nhiều sự kiên nhẫn mới chấp nhận được người nhà của nàng, vậy thì sao hắn cóthể để nàng chịu khổ chịu nhọc, sinh ra một đứa bé khiến hắn mất kiên nhẫn. Vốn dĩ đã không phải người sống theo lễ pháp*, cần gì phải để ý đến luân lí cương thường, giang sơnnày cũng không nhất quyết phải truyền lại cho đứa trẻ có huyết mạch Dung gia, còn về việc sẽ truyềncho ai... Trong lòng hắn đã có kế hoạch sẵn rồi, nhận nuôi một đứa trẻ, truyền thụ Đế vương nghiệp từnhỏ rồi nói đấy là con của Khương Nhiêu với hắn. *礼法: Lễ pháp (kỷ cương, phép tắc của xã hội) Nhưng lại huyết khí phương cương, lúc nào cũng khao khát nàng. Ánh mắt Dung Đình tối sầm: “Chỉ cần nàng với ta thôi là đủ rồi, không cần thêm một người nữa.” “Cho dù người đấy có là con của chúng ta thì cũng không được sao?” Dung Đình gật đầu. Khương Nhiêu sắp bật khóc. Nàng đã cố gắng hiểu cho những điểm khác biệt giữa hắn và những ngườikhác, nhưng trên chuyện con cái này, nàng lại không thể nào hiểu nổi... Nàng rưng rưng nước mắt khua tay múa chân: “Đứa bé đâu có phải con người khác đâu.” Khương Nhiêu hơi hoảng loạn, nói một thôi một hồi mà vẫn không biết bản thân đang nói cái gì, cuốicùng nàng chỉ nói: “Ta muốn.” Từng giọt nước mắt rơi lên mu bàn tay Dung Đình, Dung Đình thấy hơi hoảng sợ, vội vàng giơ tay lên,lau đi những giọt nước mắt trên mặt nàng. Khương Nhiêu vẫn tiếp tục khóc, hắn hết cách: “Sau này tasẽ không uống thuốc tránh thai nữa.” 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108078/14
“Nàng muốn có con thì chúng ta sẽ sinh một đứa.” “Mấy đứa?” Khương Nhiêu chớp hàng lông mi ướt át, hỏi. Dung Đình khựng lại, khó khăn nói: “Một đứa là được rồi.” Khương Nhiêu không chịu: “Hai đứa.” “... Một đứa.” “Ba đứa.” Nàng vẫn tăng giá tại chỗ, Dung Đình nhấn huyệt thái dương, kiên trì nói: “Một đứa.” Khương Nhiêu suy nghĩ: “Bốn đứa.” “...” Dung Đình bạnh cằm, hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn phải nhả ra: “Nhiều nhất hai đứa.” Khương Nhiêu không nói thêm câu nào, Dung Đình ngồi xổm trước mặt nàng, rất cẩn thận hỏi: “Nàngkhông chịu nổi ta à?” Giọng hắn rất nhẹ nhàng. Khương Nhiêu cụp mắt xuống, nàng chỉ thấy buồn: “Vì sao lần nào chàng cũng không chịu bàn bạcvới ta thế.” Trong ánh mắt Dung Đình lộ ra sự đau thương, nhẹ nhàng mỉm cười: “Nếu bàn bạc với nàng, có lầnnào là ta không nghe lời nàng đâu.” 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.1108079/14
Trái tim Khương Nhiêu lập tức mềm nhũn, nâng mặt Dung Đình lên, nói: “Không phải ta không chịunổi chàng, chàng đừng nghĩ nhiều.” Dung Đình đã đồng ý với Khương Nhiêu sẽ dừng uống thuốc tránh thai nên hắn thật sự dừng uốngthuốc tránh thai. Bọn họ ở lại Kim Lăng thêm nửa tháng rồi làm theo kế hoạch đã đề ra trước đó, rờikinh đi về phía nam, cải trang vi hành. Chỉ ba tháng sau khi rời kinh, bọn họ đi đến thị trấn Di Châu, ở nơi đó có rất nhiều gạo nếp, KhươngNhiêu ngồi chờ trong xe ngựa, Dung Đình xuống xe mua bánh gạo nếp cho nàng. Mấy ngày gần đây Khương Nhiêu thường xuyên thấy mệt mỏi ra rời, có ngủ bao nhiêu cũng không đủ,nàng tựa vào cửa sổ xe chờ Dung Đình trở về, nhìn thấy hắn mang về mấy cái bánh gạo nếp, nàng hơinhíu mày: “Giống hệt như chàng.” “Hả?” “Bên ngoài trắng, bên trong đen.” Dung Đình đưa bánh cho Khương Nhiêu, Khương Nhiêu cầm lấy, cúi đầu nhìn, nhưng mãi mà vẫnkhông nhúc nhích gì. Dung Đình bảo mã xa phu đánh xe rời đi, quay đầu lại nhìn thấy Khương Nhiêu vẫn đang bất động:“Nàng không nỡ ăn à.” Khương Nhiêu ngửi mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trong không khí, nâng tay áo lên che mặt,giọng nói hơi run rẩy: “Đưa ta đi y quán.” Khương Nhiêu mang thai. Đứa bé đã được ba tháng tuổi, rất ngoan ngoãn, chỉ có điều khiến Khương Nhiêu dễ buồn ngủ, nàngcũng chẳng còn thấy hứng thú với những món ngọt khi trước nàng rất thích. Cậu bé được sinh ra vào tháng ba, ngày xuân ấm áp, đặt tên là Dung An.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.11080710/14
Ngũ quan của Dung An rất giống Dung Đình, chỉ có đôi mắt là không giống. Đôi mắt của cậu bé khôngphải kiểu mắt phượng lạnh lùng diễm lệ như Dung Đình, trái lại còn tròn hơn mắt cún con, vừa trònvừa sáng, những chỗ còn lại thì giống Dung Đình y như đúc. Nhưng khuôn mặt lại có sự bụ bẫm đặctrưng của trẻ con, đẹp đến nỗi không giống người thật, cậu bé như cún con được mấy tháng tuổi khiếnngười ta thấy mà thương, cung nữ nội thị trong cung nhìn thấy cậu bé là lại không nhịn được nhìn thêmmấy lần nữa. Dung An rất thích quấn lấy Khương Nhiêu, Khương Nhiêu đã hoàn thành ước muốn muốn sinh đượcmột hài tử trông giống Dung Đình, chỉ mong sao có thể nhìn ngắm cậu bé cả ngày. Dung Đình rất bực bội với chuyện này nhưng lại không làm được gì, bảo bối của Khương Nhiêu, hắnkhông đánh được mà mắng cũng chẳng xong, lại chỉ có thể nói mấy câu với hai người. Khi Dung An được bốn tuổi, đây là quãng thời gian cậu bé quấn lấy Khương Nhiêu chặt nhất, DungĐình nói với Khương Nhiêu: “Nghe cung nhân bên cạnh An An nói, gần đây thằng bé bị đau răngnhưng sợ nàng đau lòng, nên không kêu tiếng nào trước mặt nàng.” Khương Nhiêu đang kiểm tra đối chiếu thực đơn cung nữ mang đến, nghe thấy Dung Đình nói vậy thìvội vàng gạch đi mấy món ăn có nhiều đường nhiều mật ong trong bữa tối. Dung An cũng rất thích ăn đồ ngọt giống như Khương Nhiêu, mấy ngày liền không được ăn đồ ngọt,cậu bé chạy đến chỗ hỏi Khương Nhiêu lý do lại bị Dung Đình ngăn lại. Dung An vẫn luôn thấy hơi sợ phụ hoàng của mình. Cậu bé đứng ngoan ngoãn nghiêm chỉnh, đôi mắt cún con chớp chớp, không dám thở mạnh. Dung Đình hỏi: “An An đến tìm mẫu hậu con có chuyện gì thế?” Dung An trả lời: “Cháo không có đường, không ngọt không ngon chút nào.” Dung Đình cười rất ôn hòa: “Cháo không có đường là do mẫu hậu con sắp xếp.”12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.11080711/14
Dung An bĩu môi, hơi tủi thân. Dung Đình nói: “Mẫu hậu con không cho con ăn mấy cái đấy là vì sợ con bị đau răng.” Dung An cụp mi xuống, dường như cậu bé vẫn không hiểu: “Một chút cũng không được sao ạ?” Dung Đình vươn tay ra với cậu bé: “Mẫu hậu của con nên nghiêm khắc hơn một chút.” Trong lòng bàn tay hắn có một viên kẹo nho nhỏ: “An An ăn một viên kẹo thôi cũng không sao đâu.” Dung An cẩn thận cầm lấy viên kẹo nhỏ kia, nở nụ cười, lén lút liếc nhìn Dung Đình. Nhưng bỗng dưng cậu bé bĩu môi, nhẹ nhàng đặt lại viên kẹo vào tay Dung Đình, cầm lên rồi lại thảxuống, lắc đầu: “An An không lấy đâu.” “Vì sao lại không lấy?” Dung An lắc đầu nguầy nguậy: “Con không muốn mẫu hậu lo lắng.” Dung Đình nắm tay lại, nở nụ cười. Tuy Dung An không lấy được kẹo, nhưng từ sau ngày hôm ấy, cậu bé dần dần hiểu ra được một lý lẽ,phụ hoàng hào phóng hơn mẫu hậu. Cậu bé lại đến tuổi ngưỡng mộ phụ thân, cố gắng chăm chỉ tập viết chữ, cố gắng tập võ, bắt chước cửchỉ của Dung Đình. Cậu bé ngày càng bận rộn nên không còn giống như khi còn nhỏ, suốt ngày bám lấy Khương Nhiêu.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.11080712/14
Tiểu hài tử vốn đang bám lấy mình, tự dưng lại không thích chạy đến chỗ mình nữa, Khương Nhiêuhơi không thích ứng được. Dung Đình hiểu rõ tất cả, nhưng lại nói với Khương Nhiêu: “Sớm muộn gì An An cũng trưởng thành,sớm gì thằng bé cũng sẽ có mục tiêu và khát khao của bản thân, người có thể mãi mãi ở bên nàng cũngchỉ có ta.” Hắn nhất quyết muốn bản thân phải hơn nhi tử một bậc trong lòng Khương Nhiêu. ... Lại đến cuối mùa đông của một năm nữa, khi Dung Đình dẫn Khương Nhiêu đi cải trang vi hành, vàođúng lễ hội ngày đầu năm mới, nhà nào cũng đi thả đèn sông. Những chiếc đèn sông sáng rực khắp sông phản chiếu trong mắt Khương Nhiêu, Khương Nhiêu cúingười thả một cái đèn sông, vô tình nói một câu: “Ai ai cũng đang cầu nguyện với thần linh, không biếtđã có ai từng thật sự gặp được thần linh chưa.” Người bên cạnh không trả lời, Khương Nhiêu nói chuyện một lúc lại cảm thấy xung quanh quá yêntĩnh, nàng quay sang nhìn hắn. Dung Đình đứng bên cạnh nàng nói: “Có ta.” Khương Nhiêu hơi sửng sốt, câu nói vô tình kia của mình, kết hợp với câu trả lời này của hắn, nàng bậtcười: “Chàng từng gặp rồi à?” Trên gương mặt nàng đầy ý cười, rõ ràng là không tin. Dung Đình nhìn về phía nàng bằng ánh mắt kiên định: “Ta gặp được nàng.” 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.11080713/14
Giữa dòng người đi trên bờ sông, đèn nổi trên sông, tiếng người nói chuyện ồn ào náo nhiệt, giọng nóitrẻ con lanh lảnh của An An vang lên: “21, 22, 23, ba... Mẫu thân...” Cậu bé ngồi xổm gần bờ sông giống như một con ếch xanh, đếm một hai ba bốn, đếm trong sông cóbao nhiêu chiếc đèn sông, nhưng càng ngày càng có nhiều người thả đèn sông, đèn sông trong sôngcũng càng lúc càng nhiều, cậu bé không đếm được. Cậu bé bật dậy, chạy bình bịch từ phía sau đến, sốtruột muốn tìm mẫu thân. Khương Nhiêu bế cậu bé lên, An An lập tức hôn lên má Khương Nhiêu, nhưng cậu bé còn chưa chạmvào, đã bị Dung Đình đẩy mặt ra. Khuôn mặt bụ bẫm nhỏ nhắn của An An bị biến dạng dưới bàn tay Dung Đình, cậu bé vẫn đang dẩumôi, Khương Nhiêu chủ động tiến lại gần, để cậu bé thơm một cái. An An vui đến mức tóc trên đầunhư sắp dựng lên, vỗ tay, lớn tiếng nói: “An An cũng từng gặp rồi, là mẫu thân!” 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-217.11080714/14