Lúc Khương Nhiêu tới cũng không sớm, ngay lúc Thẩm Tú Oánh khàn giọng la hét. Nàng đứng ở một bên nghe, cũng theo dõi hết từ đầu đến cuối. Ếch ngồi đáy giếng nên không biết được hết thảy, nhưng nàng biết được một số chuyện. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Những ám vệ đi theo nàng, Tương Vương phi, Thẩm Tú Oánh,… Nàng tưởng rằng hắn không giốngvới dáng vẻ mà nàng thấy ở trong mộng, giờ mới biết tính hắn cũng có đôi phần giống với trong mộngnhưng đã giấu đi khi ở trước mặt nàng. Nàng có tức giận, có kinh ngạc nhưng không sợ. Người không giống với trong mộng nhất chính là nàng. Dung Đình rất bất an. Nàng cảm nhận được, mặc dù không muốn nhìn khung cảnh hỗn độn trong nhà lao, nàng vẫn ngẩngđầu lên từ ngực hắn, giọng run run: “Về nhà trước đi đã.” … Trận tuyết lớn vào mấy ngày trước làm đọng lại một lớp tuyết trên mặt đất, bước chân dẫm lên nềntuyết tạo ra tiếng sột soạt. Seen 25131012/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107991/8
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu đi trước, Dung Đình theo sau nàng. Dưới ánh trăng, hắn nhìn trâm cài trên búi tóc của nàng, nhìn cần cổ ẩn hiện trong cổ áo nàng, đôi vaiyểu điệu và thân ảnh nhỏ xinh trong áo choàng. Tay hắn cầm lò sưởi mà nàng đem đến cho nhưng bàn tay lại không có chút hơi ấm nào. Mặc dù tính toán mưu kế song khó tránh có sự sai sót. Hắn dừng bước, nói thẳng: “Thủ đoạn của ta đối phó với người khác luôn như vậy, chưa bao giờ thayđổi. Nếu không ép người khác đến đường cùng, ta sợ khi cho họ đường lui, thả hổ về rừng thì sau nàysẽ bị trả thù.” Hắn nhìn bóng dáng của Khương Nhiêu, không bước lên phía trước: “Nếu nàng không chấp nhận đượcmà sợ ta thì hãy trốn đi, đừng để ta tìm thấy là được.” Giọng nói trầm trầm như uy hiếp. Hắn không nói lý do nhưng Khương Nhiêu nghe đã hiểu. Nàng dừng bước, định hỏi tại sao phải sợ, nhưng nhìn thấy ánh trăng chiếu trên mặt tuyết, Dung Đìnhcúi đầu, đứng cách nàng một bước, trên mặt hắn không còn nét ngoan độc và nham hiểm như lúc trongnhà lao. Dưới ánh trăng, quai hàm rõ ràng trở nên mảnh khảnh và mờ nhạt hơn, cả gương mặt nhưđược bao phủ bởi lớp sương mù lạnh lẽo, mặc dù không còn nét non nớt của thiếu niên những vẫngiống với lúc hắn còn là thiếu niên, dung mạo ngoan ngoãn xinh đẹp, thái độ vừa bất an vừa kiềm chế. Dù như nào cũng thấy hắn rất tốt, trong xương cốt lại không có chút nhân từ nào. Khương Nhiêu vừa thấy hoang đường vừa thấy hợp lý. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107992/8
Nàng hỏi: “Nếu ta không chạy trốn thì sao?” Dung Đình cúi đầu nhìn tuyết, im lặng một hồi lâu mới cất giọng khàn khàn nói từng chữ: “Bắt nhốtlại, không cho ai nhìn thấy, chỉ để mình ta thấy, đời đời kiếp kiếp chỉ thuộc về ta.” Giọng nói trầm thấp của hắn mang theo sự cố chấp và khát vọng độc chiếm, Khương Nhiêu nghe rồihơi cau mày. Dung Đình thấy thế, tự giác lui ra sau một bước. Hắn chợt cong mắt, nở nụ cười nhạt, nụ cười dịu dàng và đa tình, nhẹ giọng lặp lại: “Nếu nàng sợ thìcứ trốn thật xa, đừng, đừng để ta tìm thấy là được.” Hắn nói rất thong thả và nghiêm túc, ánh mắt vừa bất an vừa kiềm chế như trước đây. Khương Nhiêu nhìn động tác và ánh mắt của hắn, cảm xúc trở nên lẫn lộn. Hắn thẳng thắng nói ra tính xấu, nhưng tư thế lại khúm núm vô cùng. Trên đường quay về, hắn chỉ nép vào góc xe ngựa, ủ rũ cụp đuôi cả đoạn đường, không đụng chạmcũng không nhìn vào mắt nàng, bây giờ lại chủ động lui về ba bước… Thà rằng để bản thân đầy thương tích chứ không đành lòng để nàng bị tổn thương, bộ dáng cao cảnày… Nếu chưa từng chứng kiến những cảnh trong mộng, chắc hẳn nàng đã tin. Khương Nhiêu đi dọc theo dấu chân hắn lui về sau, bước qua đó. Bông tuyết bị nàng dẫm tạo ra âm thanh sột soạt, sau khi bước ba bước, nàng đứng trước mặt DungĐình. Nàng ngẩng đầu nhìn hắn và hỏi: “Chàng sẽ để ta chạy trốn thật xa sao?”12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107993/8
Dung Đình vẫn cúi đầu. Bình thường mỗi khi Khương Nhiêu ở bên cạnh hắn, nàng luôn thu hút ánh mắt của hắn. Khoảng cách giữa nàng và hắn rất gần, gần đến mức nếu hắn đưa tay ra là có thể ôm nàng vào lòng. Với sức lực của hắn, kể cả nàng vùng vẫy thì cũng không thể thoát ra được. Hắn đưa tay ra sau lưng, cụp đôi mắt xinh đẹp, thu bản tính cố chấp điên cuồng của mình lại, bình tĩnhnói: “Bây giờ ta vẫn chưa đủ sức để làm đối thủ với phủ Ninh An Bá, nếu nàng muốn đi thì bây giờ làlúc tốt nhất.” “Ban đầu nàng đã không muốn ở lại Kim Lăng.” “Đi.” Khương Nhiêu nhìn hắn một cái, nắm làn áo choàng lục mai, xoay người. Sau lưng truyền đến tiếng bước chân. Đi thật rồi. Dung Đình đứng yên ở đó, đôi tay nắm thật chặt, nỗi đau thấu tim bắt đầu xâm chiếm đến xương cốt,hắn cau chặt hàng mày, bắt đầu thấy hối hận. Chợt một âm thanh vang lên từ phía sau hắn. “Cảm thấy bản thân thua rồi?”12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107994/8
Dung Đình quay phắt lại, Khương Nhiêu đang đứng phía sau nhìn hắn, trên gương mặt nở nụ cười. Thật ra nàng không đi quá xa, chỉ là lúc đạp lên tuyết thì nhẹ chân một chút rồi dẫm thêm vài bướcnữa. Ánh mắt nàng trong veo và lém lỉnh, hắn nói một câu tận hai lần, nàng cũng hỏi thêm lần nữa: “Chàngsẽ để ta chạy thật sao?” Nếu hắn có bản tính tuyệt tình và trái tim tàn nhẫn thì nàng không cảm thấy hắn sẽ rộng lượng khoandung. Bàn tay Dung Đình buông lỏng rồi lại nắm chặt, hắn nhìn Khương Nhiêu, những cảm xúc lạnh lẽo vàđen tối kia ập xuống như thủy triều, mặt hồ trở nên trong veo và sáng sủa, ánh mắt của hắn lấp lánh vàquấn quýt như tơ, quấn lấy thân hình và bóng dáng của Khương Nhiêu. Khương Nhiêu nói: “Chàng nói thật thì ta sẽ không đi.” Đêm tối yên tĩnh, đèn lồng trên hành lang in bóng của những nhánh cây trên mặt đất. Giọng nói ôn nhu của nàng có sự kiên định, buộc hắn phải nói ra. Cuối cùng Dung Đình cũng buông bàn tay đang nắm chặt ra, ngữ khí vừa chậm chạp vừa gian nan. “… Không.” Hắn biết, hắn ra vẻ rộng lượng để nàng rời đi thì nàng sẽ không đi. Nếu nàng đi thật thì hắn vẫn có cách để tìm nàng về. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107995/8
“Chàng từng lạm sát người vô tội? Nâng đỡ nịnh thần chưa?” Dung Đình lắc đầu. Cuối cùng Khương Nhiêu cũng vừa lòng, bước một bước đến bên cạnh Dung Đình, ôm hắn nói: “Ta sẽkhông đi.” “Ta cũng không sợ chàng, Thẩm Nhị cô nương bị trừng phạt là đúng, nàng ta nên nhận lấy kết cục nhưvậy.” Nhưng thật ra nàng cũng không ngờ tới ở ngoài mộng cũng gặp cảnh hắn giết người. Nàng nghe thấy hết những lời mà Thẩm Tú Oánh nói. Bản thân nàng đã trải qua cảnh tượng trong mơ, biết được những chuyện hoang đường như vậy, ThẩmTú Oánh nói nàng ta đã sống hai kiếp, nàng tin. Huống chi những lời nói của Thẩm Tú Oánh có nhiều chỗ trùng hợp với cảnh trong mơ của nàng. Thọ thân ba mươi năm hắn cũng bỏ được. Khương Nhiêu vừa muốn cười vừa muốn khóc, nỗi sợ trong lòng nàng là về phòng giam chật hẹp đầymáu đó, không phải sợ hắn, thậm chí nàng còn có sức dỗ hắn: “Chàng đừng để tâm những lời mà ThẩmNhị cô nương nói, chỉ là nói xằng nói bậy thôi.” “Nàng ta chết trong tay chàng, không cam lòng nên có ý châm ngòi ly gián. Nếu chàng muốn để ta đithật thì chẳng phải làm đúng ý nàng ta sao?” Nàng cố ý để giọng nói nhẹ nhàng bâng quơ nhất có thể, lòng nàng nghĩ mặc dù cảm thấy chuyệnThẩm Tú Oánh nói nàng ta sống hai kiếp là thật thì tạm thời đừng để hắn biết. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107996/8
Hắn đang bất an quá. Câu không mà hắn nói lúc nãy làm nàng hiểu những lúc ngoan ngoãn và đáng thương của hắn là nhưthế nào. Do nàng dung túng, do hắn quá thông minh, còn có vẻ ngoài vô tội động lòng người, mê hoặc ngườikhác. Hắn dùng thủ đoạn này với nàng thì cũng nhận được lợi ích, dễ dàng hành động. Ra vẻ đángthương nhưng thật ra là lấy lui làm tiến, đổi thủ đoạn và đạt được điều hắn muốn. Bản chất vẫn là không từ thủ đoạn, chỉ là nhìn nàng có vẻ hơi ngu ngốc. Nàng gả cho hắn không phải vì hắn ngoan ngoãn đáng thương, nếu nàng không thích hắn thì những thủđoạn này sao có thể ảnh hưởng đến nàng được? Khương Nhiêu dở khóc dở cười, nhưng lại thấy đau đầu, là nàng quá lười biếng, một khi cuộc sốngthoải mái thì không muốn nghĩ nhiều, kể cả trước khi đệ đệ đến đến nói với nàng. Nàng nhận ra manhmối rất nhiều lần nhưng lại không suy nghĩ cẩn thận, nếu nhận ra sớm hơn sẽ không để hắn cứ bất anmỗi ngày. “Đừng như vậy nữa.” Khương Nhiêu thở dài thườn thượt: “Nếu không trong hai người chúng ta sẽ cóngười chịu tủi, như vậy sẽ không thể lâu dài được.” Nàng cảm thấy không chỉ lúc này mới có thể buộc hắn nói ra sự thật, thời gian còn nhiều, bây giờkhông vội. Âm thanh của nàng nhẹ nhàng mềm mại, đặt tay mình vào tay Dung Đình, có vài lời trướcđây cảm thấy xấu hổ khi nói trước mặt hắn, có lẽ bây giờ cần phải nói: “Trước đây ta không nghĩ tới sẽở lại Kim Lăng. Nhưng bây giờ chàng là lựa chọn tốt nhất, còn quan trọng hơn ý định du sơn ngoạnthủy của ta, chàng ở đâu thì ta sẽ ở đó.” Dung Đình nhìn thẳng vào Khương Nhiêu. Mặt trăng sáng treo đầu cành cây, tuyết trắng và cả bóng dáng của Khương Nhiêu đều phản chiếu trongmắt hắn, ánh mắt đó sâu thẳm như hồ nước, nếu có ai nhìn vào thì sẽ có cảm giác cái lạnh thấu xươngđang lan rộng trong sân viện này, nơi trăng tròn và ánh đèn gặp nhau. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107997/8
Thân hình cao lớn của hắn lắc lư, hắn cúi đầu tựa cằm lên vai Khương Nhiêu, cất giọng cực kỳ nhẹnhàng: "Niên Niên à." "Niên Niên…" Dung Đình nói mấy chữ sau càng nhẹ hơn, giọng nói trầm thấp gần như hòa trong gió,khẽ đến mức không thể nghe được. Hắn xoa hõm cổ Khương Nhiêu một cách mờ ám, âm thanh hơinghẹn ngào: “Niên Niên của ta.” Dung Đình cao hơn Khương Nhiêu rất nhiều, nhưng dường như hắn đã dồn toàn bộ trọng lượng cơ thểlên người trong lòng mình, hắn cúi đầu dựa vào vai Khương Nhiêu. Khương Nhiêu nhịn không được, đang muốn lùi lại, nhưng cánh tay rắn chắc như sắt của hắn đã ômlấy eo nàng, để nàng không lùi ra sau được mà cũng không ngã xuống được, nàng đáp lại hắn: “Ừm.” Dung Đình cảm thấy yên lòng. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-209.1107998/8
Chiết Khương