Chiết Khương

Chương 194

Lần này đến lượt Khương Nhiêu im lặng hồi lâu. Khương Cẩn Hành nghiêng đầu nhìn nàng, thấy nàng mặt mày ủ rũ, nói: “Tỷ cũng nghĩ là ta nhìnnhầm đúng không? Dù cho hình dáng tương tự, nhưng huynh ấy từ Hoài Châu đến, ám vệ của huynhấy làm sao có thể xuất hiện ở nhà trọ chúng ta ở?” Khương Nhiêu cắn môi, ngón tay khẽ nắm lại, cuối cùng vẫn không nói ra những lời trong lòng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhỡ đâu... nàng nghĩ rằng không phải nhìn nhầm thì sao? ... Trong chiếu ngục, Thập Thất Hoàng tử như nổi cơn điên, gây náo loạn không ngừng. Dung Đình đứng bên cạnh nhìn, gần như đã mất hết kiên nhẫn. Nếu không vì có Khương Nhiêu, hắn cũng không định dùng những biện pháp không được thế tục chấpnhận, luôn tuân thủ quy tắc, điềm tĩnh ôn hòa. Nếu không, hắn đã sớm về Hoài Châu và tắm máu cảhoàng cung, giết chết những kẻ từng làm khổ hắn, với binh quyền Lĩnh Nam trong tay, ngay cả khi cómột phần mạo hiểm, hoặc là chết hoặc là thắng, hắn chưa bao giờ sợ chết nhưng hắn lại muốn thắng. Giờ đây hắn lại ham sống, bước đi từng bước tuân theo quy củ. Vào giờ Dần, trời còn chưa sáng, Dung Đình rời chiếu ngục, vào cung gặp Chiêu Vũ Đế.Seen 25131012/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107841/7
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chiêu Vũ Đế lâm bệnh, liên tiếp nhiều ngày nằm liệt giường, như lá khô héo úa trong mùa thu, nghechuyện Thập Thất Hoàng tử thì ho không ngừng. Dung Đình vừa gọi thái y đến chẩn mạch cho ChiêuVũ Đế, vừa nói: “Nhi thần biết phụ hoàng lo lắng điều gì, Thập Thất đệ phạm lỗi, nếu để nhi thần thẩmvấn, một bên là huynh đệ cùng lớn lên, một bên là phu nhân của nhi thần, e rằng sẽ khó xử, mất đi sựcông bằng.” “Chỉ là nhi thần không quyết định được, vụ án này nên giao cho Bùi Thiếu khanh của Đại lý tự, haygiao cho Kiều đại nhân, xin phụ hoàng định đoạt.” Chiêu Vũ Đế ho một hồi lâu, cuối cùng nói: “Kiều Thực.” Dung Đình cúi đầu, nét mặt vô cùng bình tĩnh: “Nhi thần đã hiểu.” Hắn đợi đến khi bước ra khỏi điện Kim Loan, bước vào ánh nắng rực rỡ mới cúi đầu, bóng râm dần hạxuống dưới mi mắt, hắn dặn dò thuộc hạ bên cạnh: “Bảo Liêu Đại nhân gặp Kiều đại nhân nóichuyện.” ... Hắn trở về Tuế An viện vào giờ Thìn hai khắc, đến gần giờ ăn trưa nhưng không thấy bóng dángKhương Nhiêu trong viện. Các nha hoàn trong viện thấy hắn trở về, vội nói, Khương Nhiêu đã về phủ Ninh An Bá. Trước khi Khương Nhiêu rời khỏi đây, nàng lo lắng Dung Đình sẽ trở về giữa chừng và không thấynàng nên đã đặc biệt dặn dò nha hoàn, đợi hắn về thì báo rằng nàng đã về phủ Ninh An Bá, bữa trưacũng không trở về. Dung Đình khẽ cúi đầu, ánh mắt hạ xuống, nhìn vào mặt đất dưới đế giày. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107842/7
Hắn không nhìn nha hoàn đang báo tin cho mình, trông có vẻ lơ đễnh như không nghe thấy, đợi nhahoàn nói xong, hắn mới khẽ gật đầu nhưng vẫn lười ngẩng đầu, chỉ là trong vẻ lạnh lùng lại thêm mộtnét u buồn, hắn ngồi bên bàn đá trong viện, bóng dáng trông có vẻ cô đơn. Hắn nhớ đến những lời Khương Nhiêu nói đêm qua, hoàng cung là nhà của hắn. Nhưng một khi hắn bước vào hoàng thành, không có thứ gì gợi lên kỷ niệm tốt đẹp. Phụ hoàng bệnh nặng, già yếu, trong lòng vẫn nhớ đến Tiểu Thập Thất của mình, ông ta nói muốn côngbằng, hắn thật sự thuận theo lời ông ta, muốn cho Dung Uyên một sự công bằng. Dù Gia Hòa Hoàng hậu bị ông ta căm ghét đến đâu, ông ta vẫn thiên vị con cái của mình. Nhất là Thập Thất Hoàng tử mà ông ta chứng kiến lớn lên từng ngày. Bùi Tùng Ngữ và Kiều Thực, Bùi Tùng Ngữ và phủ Ninh An Bá có mối quan hệ, nếu giao vụ án nàycho y phán quyết, dù cho danh tiếng Bùi Tùng Ngữ công chính vô tư, vẫn khiến người ta lo lắng ythiên vị phủ Ninh An Bá. Kiều Thực thì thích hợp hơn nhiều. Tiếc rằng phụ hoàng không biết Kiều đại nhân và Liêu Thu Bạch đã là bạn thân nhiều năm. Hắn sẽ đồng thời đề cập đến Kiều Thực trước mặt ông ta, để hoàn toàn nắm giữ sinh tử của Thập ThấtHoàng tử trong tay mình. Dung Đình giơ tay, day day huyệt thái dương, nét mặt có chút chán nản. Đến giờ ăn trưa, hắn không muốn ăn cho lắm. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107843/7
Dung Đình vốn không tham luyến vị ngon, thậm chí với tất cả những thứ ngon hắn đều có bản năng dèchừng, lâu dần, trong ăn mặc sinh hoạt càng không cầu kỳ. Đến khi có nhiều bổng lộc, có được cẩm yngọc thực, trong lòng hắn lại có thêm khát vọng muốn chiếm lấy mọi món ngon trên đời, cố gắng bùđắp cho bản thân đã chịu quá nhiều khổ cực, nhưng khi thật sự có món ngon trước mắt, hắn lại hoàntoàn không có hứng thú cầm đũa. Chán nản, nói trắng ra là chán nản, bất kể trước mặt là cơm canh đạm bạc hay món ngon, hắn đều chánnản. Khương Nhiêu và hắn hoàn toàn trái ngược, nàng sớm đã quen ăn uống cầu kỳ, bình thường trong bữaăn đều rất kén chọn, dù không biết nấu nướng nhưng món nào dùng nguyên liệu gì, bỏ mấy thìa đường,nàng đều biết rõ, món nào vị có đúng hay không, nàng chỉ cần nếm một chút là biết ngay. Dung Đình ít khi ăn uống nhưng lại thích nhìn Khương Nhiêu ăn. Hắn hiểu rõ sở thích và khẩu vị của nàng nhưng lại hay thích gắp cho nàng những món nàng khôngthích, nhìn nàng dù không thích vẫn ngoan ngoãn ăn hết, lòng hắn cảm thấy thỏa mãn. Chỉ là dù thíchlàm những hành động nhỏ này, hắn cũng không làm quá thường xuyên, một hai lần còn giả vờ khôngbiết được, nhiều lần thì sớm muộn gì nàng cũng nhận ra. Nhớ lại những chuyện này, đối diện với một bàn thức ăn, hắn càng không có hứng thú. Hắn gọi nha hoàn vừa rồi đến hỏi: “Phu nhân có nói khi nào sẽ về không?” Nha hoàn lắc đầu. Dung Đình hỏi gì nàng ta đáp nấy, không dám nói thừa, Dung Đình rất lạnh lùng, luôn khoanh tay,trông khó gần, so với nam chủ nhân, các nha hoàn trong phủ vẫn thích hầu hạ nữ chủ nhân hơn. Khôngvì gì khác, từ khi Khương Nhiêu gả vào đây chưa từng nổi giận, lại hào phóng thưởng tiền, các nhahoàn nói chuyện riêng với nhau, ai cũng thích nàng hơn một chút. Dung Đình đứng dậy đi ra ngoài. Đi đến hành lang, bước chân hắn bỗng dừng lại.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107844/7
Từ xa, hắn nhìn thấy Khương Nhiêu. Tiểu cô nương của hắn. Hắn dừng bước, Khương Nhiêu cũng nhìn thấy hắn. Bước chân nàng nhanh nhẹn hẳn lên, chạy đến chỗ hắn. Dung Đình mở rộng vòng tay, đón lấy nàng. Cánh tay hắn rất dài, mở ra như muốn ôm trọn cả hành lang, Khương Nhiêu nhào vào lòng hắn, cườitươi dựa vào ngực hắn, ngước lên hỏi: “Chàng có ăn uống đầy đủ không?” Nàng vốn định ở lại phủ Ninh An Bá ăn trưa mới về nhưng không hiểu sao, đến lúc ăn cơm mí mắt tráicứ giật liên tục, có chút bất an, chưa ăn trưa đã về trước. Nàng đã mơ thấy hắn rất kén chọn và khó hầu hạ khi ăn, thường là dù bữa ăn có được chuẩn bị tỉ mỉđến đâu, đặt trước mặt hắn, hắn vẫn dễ dàng nổi giận sau khi gắp một hai đũa. Lời này vừa là quan tâm, vừa mang chút dò xét mà chính Khương Nhiêu cũng không nhận ra. Do trong lòng có sự đánh giá nào đó, nàng bắt đầu dựa vào những gì đã mơ, phán đoán sở thích và áccảm của Dung Đình. Dung Đình gật đầu, nhìn lúm đồng tiền sâu trên má nàng, ánh mắt lạnh lùng của hắn cũng dịu lại. Vì một đêm không ngủ, quầng thâm dưới mắt hắn càng rõ, khi lông mi khẽ chớp, bóng tối và quầngthâm giao thoa, màu sắc rất đậm. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107845/7
Khương Nhiêu nhìn rõ quầng thâm dưới mắt hắn, nụ cười trên mặt dần thu lại, nàng giơ tay khẽ chạmvào quầng mắt hắn, hỏi: “Đêm qua chàng đi lúc nào?” “Khi nàng còn chưa tỉnh.” Khương Nhiêu có chút bất lực, hắn nói vậy rõ ràng là không muốn cho nàng biết giờ chính xác. Hắn muốn tự chịu đựng nỗi khổ, nàng cũng không hỏi thêm, coi như đêm qua hắn không ngủ cả đêmvậy. Nàng kéo tay hắn đi về Tuế An viện, muốn hắn ngủ bù ban ngày, trên đường về nàng hỏi: “Thập ThấtHoàng tử bên đó đã xử lý xong chưa?” Dung Đình ngoan ngoãn theo sau nàng, đáp nhẹ: “Phụ hoàng không cho ta nhúng tay, vụ án này cuốicùng giao cho Kiều đại nhân xét xử.” Khương Nhiêu lại thấy như vậy cũng tốt, nếu vụ án thật sự do Dung Đình xử lý, chắc chắn sẽ có mộtsố người mắng hắn vô tình vô nghĩa, huynh đệ tương tàn từ xưa đến nay luôn là chủ đề dân gian yêuthích bàn tán, cuối cùng chắc chắn càng truyền càng xa sự thật. Chi bằng để hắn hoàn toàn rút lui khỏichuyện này, không thì dù hắn nhân từ hay tàn nhẫn, miệng đời đáng sợ, cuối cùng hắn đều không cóđược danh tiếng tốt. Khương Nhiêu liếc nhìn, thấy Dung Đình trông rất mệt mỏi, dường như không thể nghĩ thoáng nhưnàng, nàng không biết tại sao vụ án này lại giao cho Kiều Thực, chỉ thấy hắn không vui, khẽ hỏi:“Chàng lo Kiều đại nhân xử lý không tốt sao?” “Nếu Kiều đại nhân chàng nói là Kiều Thực của Đại lý tự thì không cần lo lắng chuyện này.” KhươngNhiêu nhớ mang máng về Kiều gia, nói: “Người hại ta, tổn thương ta bị trừng phạt là đủ rồi.” Nghĩ thoáng, quả thật chuyện gì nàng cũng nghĩ thoáng. Dung Đình khẽ cắn răng, giữa mày nhíu lại không rõ ràng. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107846/7
Khi không thấy nàng trong phủ, hắn chỉ muốn kéo nàng về, muốn thấy thì có thể gặp ngay. Nhưng hắn cũng biết, nếu muốn giữ được lòng nàng, không thể hành xử như vậy. Đầu bắt đầu hơi đau. Khương Nhiêu thấy Dung Đình im lặng hồi lâu thì ngẩng đầu nhìn hắn. Làn da trắng tái, bình thường đã trông lạnh lẽo như tuyết, bây giờ thêm quầng thâm dưới mắt, càngthêm bệnh tật. “Chàng không phải bị bệnh rồi chứ?” Khương Nhiêu nhíu mày. Dung Đình dừng lại một chút, nhanh chóng theo lời nàng, gật đầu nói: “Bệnh rồi.” Hắn trầm giọng, nắm tay nàng: “Ta bệnh rồi, mấy ngày này, nàng đừng về phủ Ninh An Bá nữa.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-194.1107847/7