Chiết Khương

Chương 187

“Nhưng trước đây ta cũng không ngờ Liêu đại nhân còn chưa cưới vợ mà đã tính đến chuyện nạpthiếp.” Khương Nhiêu khẽ nhíu mày: “Vậy thì ta lại có phần thấy thương cho nữ nhi của Thư đại nhân.” Dung Đình cụp mắt, nốt ruồi dưới đáy mắt bị bóng tối che khuất khiến người ta gần như không nhìnthấy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Dung Đình suy nghĩ về những lời Khương Nhiêu vừa nói, hắn chợt hiểu ra điều gì đó, nhếch môi cườinhạt, ánh mắt hắn cũng sáng ngời hơn nhiều, như ánh nắng xuyên qua khe hở giữa những tán lá, chiếuxuống một vũng nước lạnh trong rừng, lấp lánh và đẹp đẽ. Tâm trạng Dung Đình vui vẻ, tiện tay trả lại sự trong sạch cho Liêu Thu Bạch: “Liêu Thu Bạch chỉ nóichuyện hơi bướng bỉnh xíu thôi.” Khương Nhiêu cảm thấy thoải mái hơn một chút, nàng vẫn tò mò về chuyện hôn sự của Liêu Thu Bạchvới vị cô nương Thư gia kia: “Vậy hắn và Thư gia tiểu thư…” Dung Đình nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ không biết. Khương Nhiêu hơi thất vọng, cô nương nhà người ta không màng đến thể diện mà chặn đường y nóichuyện, hôn sự vẫn chưa đâu vào đâu, e rằng Liêu Thu Bạch không dành tình cảm cho nàng ấy, dùKhương Nhiêu không quen biết vị cô nương Thư gia kia nhưng nàng vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối. “Nếu có gia quyến của quan viên nào cần ta qua lại thì nhớ báo trước cho ta biết.”Seen 25131012/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107771/7
Nàng vừa nói vừa gõ nhẹ lên bàn theo thói quen, động tác nhỏ gần như y hệt lúc nàng tính toán vặt, mímắt hơi cụp xuống, trong mắt đầy những toan tính và mưu mô nhỏ không khiến người ta chán ghét.Khương Nhiêu biết, những việc nàng có thể giúp Dung Đình chẳng qua là những chuyện vặt vãnh, rốtcuộc có thể lôi kéo những tử sĩ về tay để sử dụng hay không, vẫn phải xem bản lĩnh của hắn, mà việcnàng đi vun vén quan hệ với phu nhân của những người đó, cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.Dù chỉ là dệt hoa trên gấm thì cũng phải làm cho thật tốt.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nàng gõ nhẹ lên mặt bàn, tay áo trượt xuống làm lộ ra cổ tay. Dung Đình bỗng dưng đứng dậy, bế ngang Khương Nhiêu ra ngoài. Khương Nhiêu sợ hãi vội ôm chặt lấy cổ hắn, xóc nảy vài bước, rồi được đặt xuống. Đập vào mắt Khương Nhiêu là màn che trên giường, lòng nàng cảnh giác, lập tức ngồi bật dậy. Nàng khoanh chân lại, rất có ý thức đề phòng, đưa tay ra nắm chặt lấy vạt áo trước ngực, giọng điệunghiêm túc, lắp bắp nói với người ở mép giường: “Ban ngày ban mặt, không được làm bậy.”Dung Đình đưa lưng về phía nàng, lục lọi trong ngăn kéo, lấy ra một bình sứ nhỏ, mới đi trở lại trướcmặt Khương Nhiêu.Hắn từ trên cao nhìn xuống Khương Nhiêu, nhìn vẻ mặt đề phòng của nàng, hơi khuỵu gối xuống đểngang với tầm mắt nàng, quơ quơ bình sứ màu trắng trong tay, nói: “Bôi thuốc cho nàng thôi.” Giọng Dung Đình nhàn nhạt mang theo chút ý cười, khiến Khương Nhiêu chỉ muốn vùi đầu vào gối,xấu hổ một lúc lâu mới từ từ buông lỏng những ngón tay đang nắm lấy cổ áo mình.Sao nàng có thể nghĩ nhiều như vậy...12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107772/7
Đều tại hôm nay Hỗ Lê nhìn thấy vết đỏ trên cổ tay nàng nên nói Dung Đình không biết nặng nhẹ,nàng cứ mãi nghĩ về chuyện này thành ra hiểu lầm hắn lại định làm chuyện ấy.Dung Đình nắm lấy cổ tay Khương Nhiêu, cổ tay nàng nhỏ nhắn, trong ánh sáng lờ mờ trắng nõn nàchói mắt, vết hằn do bị hắn nắm lấy cũng càng rõ ràng hơn.Hắn bôi thuốc xong, ngón tay dừng lại trên cổ tay nàng, xoa nhẹ vài cái, tuy đáy mắt có chút áy náy,nhưng hắn lại thấy thỏa mãn nhiều hơn.Những dấu vết này đều là do hắn để lại, chỉ nghĩ đến điều này thôi thì tiếng thở của hắn cũng trở nênnặng nề hơn, ngón tay đang di chuyển lên trên thì chợt bị Khương Nhiêu nắm chặt lấy.Khương Nhiêu ngoan ngoãn để Dung Đình bôi thuốc cho nàng nhưng nàng vẫn luôn nhìn hắn chằmchằm, thấy ánh mắt hắn dần trở nên tà mị, trong lòng lại lần nữa rung chuông báo động nên vội vànggiữ chặt tay hắn. Mặc dù hắn đã hứa với nàng sẽ không làm bậy vào ban ngày nhưng hắn vẫn luôn cócách dụ dỗ nàng nói muốn trước. Khương Nhiêu sợ sự trêu chọc của hắn cũng sợ mình mềm lòng,nàng bèn nắm lấy tay Dung Đình, nói: “Không cần nữa.”Ngón tay Dung Đình bị bàn tay nhỏ bé ấm áp của Khương Nhiêu nắm lấy, động tác hơi dừng lại, hắnngước mắt nhìn nàng: “Chỗ khác cũng phải bôi thuốc chứ?”Khương Nhiêu đỏ mặt không nói được lời nào, nàng vừa nghĩ xem trên người mình còn có chỗ nào đểlại dấu vết không thì mặt đã nóng bừng. Nàng không nói gì nhưng thái độ lắc đầu lại rất kiên quyết.Dung Đình thu tay về, đặt bình sứ vào lại trong ngăn tủ.Hắn quay lại mép giường, cởi giày xong cũng lên giường nằm, ôm Khương Nhiêu vào trong lòng, cằmchống lên đỉnh đầu Khương Nhiêu, cơ thể dần dần thả lỏng.Hắn chỉ nhắm mắt lại nhưng tâm trạng lại an ổn hơn so với những đêm trước đây hắn ngủ một mình. Bất kể là gặp ai, trong đầu hắn đều tràn ngập toan tính và đề phòng, chỉ có ở trước mặt nàng mới có thểtạm thời thả lỏng một chút, hắn toàn tâm toàn ý ôm lấy tiểu cô nương trong lòng, ánh mắt cũng trở nênbình thản hơn nhiều.Khương Nhiêu được hắn ôm, nghe được nhịp tim của hắn, trong lòng nàng đã biết câu trả lời. Nàng sẽkhông hỏi hắn có nạp thiếp hay không nhưng có một chuyện luôn khiến nàng băn khoăn, đó chính làcâu hỏi của Hỗ Lê.Dung Đình không cho người khác chạm vào, vậy tại sao ngay từ đầu nàng đã có thể?12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107773/7
Khương Nhiêu muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, nàng hắng giọng một cái, hỏi: “Trước khi ta mười batuổi, có phải chúng ta đã từng gặp nhau rồi không?” Cơ thể Dung Đình hơi căng thẳng, giọng nói khàn khàn, không nhìn lên đôi mắt ngước nhìn hắn củanàng, nói: “Không có.”Khương Nhiêu khẽ nhíu mày, hoàn toàn không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. Trước đây, nàng cho rằng tính khí thất thường của hắn là do tính tình cổ quái nhưng giờ đây nhìn lại,trong lòng nàng lại vô cùng an tâm. Khương Nhiêu vuốt ve mái tóc Dung Đình, chỉ cần nhìn gươngmặt hắn thì trong mắt nàng đã rạng ngời niềm vui.Quả là người đẹp, cho dù hắn không làm gì cũng đủ để ngắm nhìn mãn nhãn.Khương Nhiêu thở dài một hơi: “Ta còn tưởng rằng chúng ta đã từng gặp mặt hồi nhỏ cơ.”Người nói vô tình nghe người hữu ý, ánh mắt Dung Đình hơi híp lại. Ánh mắt Khương Nhiêu vô tình lướt qua vết sẹo trên gáy hắn, động tác bỗng khựng lại. Nhìn nhìn mộtlúc, khóe mắt nàng bỗng đỏ lên, nàng khẽ hỏi: “Vết thương này bị từ khi nào vậy?”Vết sẹo này rất dài, in hằn hình thù của những lằn roi da gai quất vào, rõ ràng là vết thương do bị phạtđể lại. “Lúc nhỏ ta từng bị phạt.”Hắn nói ngắn gọn vài chữ, không nói thêm gì nữa.Những trải nghiệm lúc nhỏ, hắn cũng không muốn nhắc tới trước mặt nàng.Hoàng hậu nói hắn hư hỏng không chịu nổi, sau khi biết chuyện, bà ta luôn tỏ ra vẻ mặt như danh dựcủa hắn bị xúc phạm, tức giận thay hắn, nhưng hắn biết, hắn thực sự như vậy. Muốn no bụng phải trộm cướp, muốn đọc sách, muốn học hỏi cũng phải trộm từ Tàng Thư các thì mớicó thể thỏa mãn trí tò mò. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107774/7
Dung Đình cũng muốn sống theo những đạo lý trong sách vở nhưng nếu làm vậy, hắn sẽ không thểsống sót. Lăn lóc trong bùn lầy khiến cả người dính đầy bùn bẩn, cả đời này không thể gột rửa sạch sẽ. Nàngkhông cần biết, nàng chỉ cần biết rằng con người hiện tại của hắn là dáng vẻ thanh tao mà nàng thích. Khương Nhiêu đau lòng cuộn tròn ngón tay rồi lại đưa tay ra định chạm vào. Tối hôm qua ôm DungĐình, nàng luôn có thể cảm nhận được những đường gồ ghề trên sống lưng rịn mồ hôi của hắn, nhưngnàng chưa bao giờ nhìn thấy nó vào ban ngày. Lúc đang định cởi áo hắn ra xem thử thì nha hoàn đi lấytổ yến từ phòng bếp đã trở về, thấy trong sân không có ai thì khẽ gõ cửa phòng ngủ.Khương Nhiêu vội vàng rụt ngón tay về, Dung Đình đứng dậy định đi mở cửa. Khương Nhiêu nhìnhắn một cái, ánh mắt khẽ nheo lại, nàng bỗng nhiên ấn hắn về lại giường.Tuy động tác của nàng hồi nãy bị nha hoàn cắt ngang nhưng nàng vẫn kịp tháo nút thắt trên cùng cổ áocủa hắn.Ngực trần hơi hở ra, tóc mai Dung Đình rối bời, dáng vẻ này vốn không có gì nhưng kết hợp với khuônmặt của hắn lại có chút nói không nên lời... Nàng không muốn để người khác nhìn thấy dáng vẻ nàycủa hắn. Khương Nhiêu tự mình ra lấy canh tổ yến nha hoàn đưa tới, trong canh tổ yến bỏ thêm long nhãn, bốckhói nóng hổi. Khương Nhiêu dùng thìa nhẹ nhàng khuấy đều. Nhớ lại vết thương chằng chịt, lồi lõmtrên bả vai hắn, các vết thương khác là vết dao hay là vết thương do đòn roi để lại, nàng đều có thểnhận ra, chỉ riêng vết này là không nhận ra. Hai vết bầm tím ngắn ngủi song song nhau hằn trên vaihắn, vô cùng bắt mắt. Cuối cùng Khương Nhiêu vẫn không thể kìm nén sự tò mò của mình, liếc mắtnhìn Dung Đình thêm hai lần, chỉ vào vết thương trên vai hắn và hỏi: “Vết thương này của chàng dođâu mà có?” “Nàng cắn.”Khương Nhiêu sững sờ. Dung Đình nhìn vẻ mặt hoang mang của nàng, khóe miệng hắn khẽ cong lên một nụ cười nhạt đếnmức gần như không nhìn thấy. Giọng hắn vẫn bình thản, từ tốn nói: “Lúc đó Niên Niên sắp ngất đi,không nhớ cũng là chuyện bình thường.”Khương Nhiêu: “...”12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107775/7
Nàng biết là lúc nào!Nàng không nên hỏi!Khương Nhiêu căng thẳng nắm chặt thìa canh, hai má ửng hồng lan ra cả hai tai, nàng muốn hất bátcanh vào mặt hắn quá đi. Cả lời nói lẫn nét mặt Dung Đình đều ung dung nhàn nhã, hắn không đùa cợt, không trêu chọc, chỉ đơngiản là trả lời câu hỏi của nàng. Hai tai Khương Nhiêu đỏ bừng, nàng cảm thấy mình bị trêu chọcnhưng không có bằng chứng, hoàn toàn không tìm được lý do để xử lý hắn, chỉ nhẹ nhàng “ồ” mộttiếng. Khương Nhiêu không nói được gì nên chỉ đành siết chặt thìa canh, quên cả những hành độngkhác.Dung Đình thấy vậy liền dừng lại, không dám trêu chọc nàng quá đà. Hắn vốn ghét đồ ngọt và vị ngọt nhưng sau khi Khương Nhiêu đưa bát canh tổ yến cho hắn, hắn vẫnngoan ngoãn uống hết cả bát. ... Thư phòng.Tai mắt Thập Thất Hoàng tử phái tới đứng bên tường, cúi đầu nghe dạy dỗ.Mặt mày Thập Thất Hoàng tử u ám, nghe tin tức tai mắt vừa mới bẩm báo, hắn ta suýt không kiềmđược cơn giận dữ trong lòng. Ánh mắt hắn ta đục ngầu, lạnh lùng hỏi: “Không tiếp cận được bọnchúng một lần nào sao hả?” Phong cảnh núi Nhiêu Cốc tuy rằng hữu tình nhưng dân cư thưa thớt. Hơn nữa Dung Đình vừa tân hôn,ắt hẳn sẽ lơ là cảnh giác, thời cơ thuận lợi, đây là cơ hội dễ dàng nhất gần đây. Nếu lúc này không thểtiếp cận Dung Đình thì sau này sẽ càng khó khăn hơn.Tai mắt trở về cúi đầu, thành thật đáp: “Hoàn toàn không có cơ hội tiếp cận.” Đột nhiên Thập Thất Hoàng tử đứng dậy, đá vào người hắn ta một cái: “Vô dụng!”12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107776/7
Tai mắt quỳ xuống, tự biện bạch nói: “Bên cạnh Tề Vương điện hạ có thủ vệ canh gác nghiêm ngặt, erằng ruồi muỗi cũng không thể bay qua được. Ty chức đã dùng mọi cách, thực sự không thể tìm đượccơ hội tiếp cận ngài ấy.”Thập Thất Hoàng tử chắp tay sau lưng, dần dần nắm thành nắm đấm.Bỗng nhiên hắn ta bật cười khẩy: “Nếu không phải mẫu hậu nóng lòng muốn lấy mạng hắn ta, đuổi hắnta tới Hoài Châu thì sao có thể khiến hắn ta đắc ý thành như vậy. Vong ân bội nghĩa.”Binh quyền và thế lực trong tay Dung Đình đều do mẫu hậu hắn ta đích thân ban tặng. Chỉ cần nghĩ đến điều này, khuôn mặt Thập Thất Hoàng tử lập tức trở nên dữ tợn, vô cùng khó chấpnhận. Dung Đình đã từ núi Nhiêu Cốc trở về được hai ngày, chưa đầy nửa tháng nữa sẽ quay lại triều đình. Nếu có thể hạ bệ hắn trước khi hắn trở lại triều đình, thì chuyện ngoại công huấn luyện tử sĩ có thểhoàn toàn che giấu được.Nếu đợi Dung Đình phục chức, mọi chuyện sẽ trở nên khó giải quyết. “Đi theo dõi xung quanh phủ đệ của hắn ta, có bất kỳ động tĩnh gì phải lập tức trở về bẩm báo.”Trước khi Dung Đình trở lại triều đình, hắn ta phải nghĩ cách đối phó với hắn. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-187.1107777/7