Chiết Khương

Chương 181

Nàng nói xong thì khẽ ngáp một cái, nghiêng đầu tựa vào mép giường, trong lòng tự cảm thấy nàngđúng là cô nương tốt biết quan tâm người khác. Ma ma từng nói nam nhân thường rất sĩ diện, nhữngchuyện như thế này không thể nói thẳng ra. Mặc dù khi đó nàng xấu hổ khi nghe ma ma nói đến mấy chuyện kia nhưng mà cũng nhớ được một sốđiều. Khương Nhiêu thật sự cảm thấy mệt mỏi, ban ngày dậy sớm hơn cả gà, hết rửa mặt lại trang điểm, độimũ phượng nặng vài cân trên đầu suốt mấy giờ đồng hồ. Tuy tránh được cảnh nháo động phòng nhưngbình thường đến giờ Dậu nàng đã ngủ, bây giờ lại phải cố gắng gượng dậy nói chuyện với hắn.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bộ dạng ngái ngủ và mệt mỏi của nàng, cứ như thể chỉ cần Dung Đình đồng ý thì nàng có thể lập tứcnằm xuống ngủ ngay vậy. Dung Đình nghe thế, ngẩng đầu nhìn nàng. Hỷ phục đỏ trên người hắn chói mắt, bên ngoài trời đã khuya. Nến đỏ cháy từng đoạn, ngọn lửa nhảy múa khiến khuôn mặt của Dung Đình lúc sáng lúc tối. Hắn cầm bình rượu đổ vào chén rượu, động tác không dừng lại, dù không cúi đầu nhìn, tay vẫn ngừngkhi rượu gần đầy, ánh mắt luôn chăm chú nhìn nàng. Đôi mắt bị ánh nến phản chiếu hơi đỏ, trông có vẻ bình thản nhưng bên trong lại sóng ngầm cuộn trào. Seen 25131012/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107711/10
"Vẫn chưa được." Hắn nói nhạt. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu ngạc nhiên, đôi mắt ngái ngủ mở to, thoáng chốc lo lắng. Dung Đình đã cầm rượu đếntrước mặt nàng, cùng nàng uống cạn chén. Nghi lễ hoàn thành. Đuôi mắt Dung Đình hơi cong, hắn cười nhẹ, ngón tay dài khẽ chạm vào má Khương Nhiêu, khôngphải không cho nàng ngủ như tưởng tượng của nàng, trái lại giọng điệu của hắn tràn đầy sự cưngchiều: "Mệt rồi thì nghỉ ngơi sớm đi. Nhưng mà phải rửa mặt trước đã." Hóa ra đây là lý do hắn nói chưa được. Khương Nhiêu đưa tay chạm vào má mình, thấy lớp trang điểm vẫn còn, đầu ngón tay còn dính chútphấn hồng, nàng nhẹ nhàng gật đầu. Dung Đình lấy khăn ướt khẽ lau lớp trang điểm trên mặt nàng, lớp trang điểm của tân nương quá dày,che đi khuôn mặt thật của Khương Nhiêu. Khương Nhiêu cúi đầu, nhìn người đàn ông nửa quỳ trước mặt, động tác của hắn quá đỗi nhẹ nhàng tỉmỉ, ánh mắt cẩn thận khiến nàng thoáng chốc cảm thấy mình như trân bảo dễ vỡ. Ý nghĩ này khiến Khương Nhiêu cười khúc khích. Hình như hắn chiều chuộng nàng quá rồi. Dù biết hắn sẵn lòng cưới nàng nhưng nàng vẫn lo lắng hắn chỉ để trả ơn nàng đã giúp đỡ. Chỉ là khinhìn thấy hắn như vậy, nàng không còn gì để lo lắng nữa. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107712/10
Dung Đình đặt khăn ướt xuống, ngẩng đầu nhìn nàng: "Cười gì vậy?" "Ta đang nghĩ..." Khương Nhiêu nhìn vào mắt hắn, ánh mắt nàng đầy ắp nụ cười: "Chàng đối xử với tathật tốt." Dung Đình cũng cười, chậm rãi nói với nàng: "Trên đời này sẽ không có người thứ hai đối xử với nàngtốt như ta đâu." Vì vậy, nàng chỉ có thể là của ta. Khương Nhiêu nói mệt muốn nghỉ sớm, vậy mà Dung Đình thật sự buông tha cho nàng, hắn đưa tay racởi từng lớp hỷ phục của Khương Nhiêu, ánh mắt vẫn sâu thẳm nhưng động tác không có chút mờ ámgì, vẫn nghiêm chỉnh đứng đắn. Khương Nhiêu thấy hắn nghe lời như vậy, thì bỗng không phân biệt được hắn thật sự quá nghe lời,hay... Như ma ma nói, cơ thể đã bị tổn thương. Dù là loại nào cũng không sao, nàng cũng muốn xem hắn đối xử với nàng thế nào, đừng thật sự chỉ làtrả ơn, nếu vậy... Sau khi kết hôn nàng còn phải nghĩ cách khiến hắn thích nàng nhiều hơn. Ngày mai, sau khi kính trà Hoàng đế nàng còn phải tìm một đại phu đến bắt mạch cho hắn nữa. Nàng nằm trên giường nghĩ ngợi lung tung, Dung Đình đang tắm trong phòng trong. Hắn tắm rất lâu, khi hắn ra ngoài Khương Nhiêu đã cuộn trong chăn, nhắm mắt lại, quay mặt vào trongngủ. Rõ ràng nàng đang chờ thì ngủ quên, đầu không gối lên gối, mái tóc dài như thác nước đè dưới cơ thể,bên cạnh là vài quả táo đỏ, Khương Nhiêu ngủ không sâu, tiếng thở nhẹ nhàng và mềm mại. Cho đến khi giường chùng xuống, nàng đột ngột mở mắt. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107713/10
"Ta..." Nàng quay người nhìn bóng dáng ngồi ở mép giường: "Ta không định ngủ đâu." Giọng nói Khương Nhiêu mang theo sự áy náy. Ngoài việc dạy nàng những điều khiến người khác xấu hổ thì ma ma cũng dạy nàng đạo làm thê saukhi xuất giá. Là thê tử thì phải hầu hạ trượng phu. Nhưng người rót rượu hợp cẩn là hắn, người rửa mặt cho nàng cũng là hắn. Nàng vốn định đợi hắn tắm xong sẽ tự tay mặc trung y vào cho hắn, không ngờ hắn ở trong đó lâu nhưvậy, cũng tự mặc đồ đàng hoàng rồi. Khương Nhiêu chống tay ngồi dậy, di chuyển người lại gần hắn hơn. Nàng dựa gần hắn, mới nhận ra trên người hắn hơi lạnh. Theo lý, một người vừa tắm xong phải mang hơi ấm, cơ thể hắn lại lạnh lẽo. "Chàng mới... Tắm bằng nước lạnh à?" Khương Nhiêu đưa tay ra, nắm lấy cánh tay mặc áo trung y màu trắng của hắn, hỏi với vẻ khó tin. Cơ bắp trên cánh tay Dung Đình bỗng trở nên cứng như đá, không nhìn về nàng mà cúi đầu, hạ giọng“Ừ” một tiếng. "Không phải đã gọi nước nóng rồi mà? Sao lại dùng nước lạnh?" Khương Nhiêu không để ý, dựa vàohắn càng gần hơn, cơ thể nàng mềm mại và ấm áp, không giữ được khoảng cách thích hợp. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107714/10
Ôn hương nhuyễn ngọc trước mắt, giọng Dung Đình hơi căng thẳng, khàn khàn nói: "Không lạnh." Hắn đặt tay lên đầu nàng, bế nàng lên ném vào trong giường, giọng điệu nặng nề: "Đã nói muốn nghỉsớm thì đừng trêu chọc ta nữa." Khương Nhiêu co người trong vòng tay hắn, bị hắn ôm chặt, nàng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ tronglồng ngực hắn, nhưng tâm trí lại rối loạn. Đừng trêu chọc hắn nữa? Hắn có thể bị trêu chọc hay sao? Hình như cái này… Không giống những gì ma ma nói cho lắm? Nếu không phải như ma ma nói thì chỉ có thể là… Hắn quá nghe lời nàng? Nến đã tắt, nhưng đôi mắt của Khương Nhiêu vẫn chớp chớp trong bóng tối, không ngừng nhìn đườngnét mơ hồ của hắn nằm bên ngoài giường. Nếu không giống như ma ma nói thì nàng thật sự không ngại hắn làm gì nàng cả. Dù sao cũng đã gả rồi. Nhưng bảo nàng hỏi hắn có được hay không thì nàng thật sự không mở miệng được. Khương Nhiêu nghe tiếng thở của Dung Đình, cảm thấy hình như hắn cũng chưa ngủ, nàng cựa đầumột chút, ghé sát vào tai hắn khẽ gọi: “Phu quân?” Dưới thân giường khẽ động, trong bóng tối, tay nàng bị người ta kéo lấy, thân hình nằm bên ngoài ậpxuống trước mắt. Nàng không nhìn rõ khuôn mặt hắn, chỉ có thể nghe giọng nói của hắn, giọng trầm thấp mang theo ýcười: “Gọi ta là gì?”12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107715/10
Khương Nhiêu ngoan ngoãn gọi thêm một tiếng phu quân, nghe Dung Đình cười rộ lên, ngực hắn khẽrung. Ban đầu Khương Nhiêu không cảm thấy ngượng ngùng, nhưng hắn cười khiến nàng ý thức được điềugì đó, bỗng trở nên tỉnh táo hơn nhiều. Nàng vừa tỉnh táo thì đột nhiên nhớ đến một chuyện, hỏi: “Vừa rồi chàng ở ngoài xã giao, sao lại về trễthế này?” Sau khi tắm xong, mùi rượu trên người hắn trở nên nhạt đến mức không ngửi thấy được nữa. Dung Đình khẽ cười, quay người nằm xuống bên cạnh nàng, vuốt ve mái tóc nàng, kể hết những gìLiễu Thu Bạch đã nói cho nàng nghe. Khương Nhiêu nghe xong thì càng tỉnh táo hơn trước: "Vậy chàng định khi nào đi U Châu?” Trong giọng nói của nàng, không có vẻ tiếc nuối, mà còn mang theo sự mong chờ và vui mừng. Khương Nhiêu đã theo dõi Tương Vương phi quá lâu, mục đích là để tìm ra điểm yếu của Từ Quốctrượng. Nhưng nàng vẫn chưa tìm được bất kỳ điều gì hữu dụng, sự thất vọng trong lòng tích tụ quá nhiều, khinghe nói đã tìm ra nơi Từ Quốc trượng huấn luyện tử sĩ thì mắt nàng sáng rực lên. Dù trong bóng tối Dung Đình vẫn có thể thấy đôi mắt nàng lúc này còn sáng hơn cả khi nhìn hắn, bấtđắc dĩ cười nhẹ: “Nàng mong ta đi như vậy sao?” Hắn cúi đầu gối lên cổ nàng, cọ cọ như con thú nhỏ, hắn hỏi với giọng điệu mất mát: “Không hề nỡlòng đến thế à?” 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107716/10
Tuy Khương Nhiêu không nhìn rõ mặt hắn nhưng nàng có thể tưởng tượng được vẻ mặt bây giờ củahắn, nàng cảm thấy ngứa ngáy rụt cổ lại, bàn tay lớn của hắn giữ lấy sau đầu nàng khiến nàng khôngthể lui, cũng không đi đâu được. Nàng mím môi, dường như đã nhận ra sự bá đạo ẩn sau hành động nũng nịu của hắn, khẽ nói: “Ngàytháng còn dài, không phải chỉ có vài ngày tân hôn này mới quan trọng.” Đương nhiên nàng không nỡ rời xa hắn, nhưng nếu trì hoãn thời gian làm kinh động đến Từ Quốctrượng khiến ông ta nhận ra ý đồ của họ, nàng sợ sẽ mất nhiều hơn được. Dung Đình vuốt ve mái tóc nàng, giọng nói nhạt nhẽo: “Mặc kệ bên phía U Châu có tìm được haykhông thì sự suy tàn của Từ gia đã định rồi.” Quyền lực trên thế gian chẳng qua chỉ là tấm lưới dệt từ ngàn vạn sợi, chỉ cần điều khiển vài sợi cũngđủ cho hắn đẩy Từ gia xuống vực sâu. Hắn đã có kế hoạch riêng của mình. Khương Nhiêu yên tâm. Nàng tin lời hắn nói. Dường như không cần nàng giúp đỡ thì đến cuối cùng hắn cũng có thể nắm quyềnlực trong tay. Nàng chưa bao giờ nghĩ mình có khả năng thay đổi số phận người khác, nàng chỉ nhờ vào cơ hội biếttrước tương lai, giúp hắn chữa lành đôi chân, ít chịu khổ hơn, sớm đạt được những gì hắn nên có màthôi. “Dù sao cũng không cần vì chăm sóc ta mà trì hoãn công việc của chàng là được.” Cuối cùng Khương Nhiêu dặn dò một tiếng, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, lần này hắn lại không nghe lời,nhất định quấn lấy nàng bắt nàng nói nàng không nỡ rời xa hắn thì mới chịu để nàng ngủ, KhươngNhiêu bị hắn quấy nhiễu không còn cách nào khác, ngoan ngoãn nói những gì hắn muốn nghe, ngủ đirồi còn mơ thấy có con thú lông xù cọ vào người nàng. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107717/10
Sau khi nàng ngủ, Dung Đình vẫn còn thức. Hắn vốn ít ngủ, lặng lẽ nhìn nàng, tâm sự chất chứa đầy trong ánh mắt. Tiếng trống ban ngày đã nhỏ dần, đêm đen sâu lắng và yên tĩnh, hắn nhìn người nằm bên cạnh mìnhmà ngẩn ngơ. Gặp được nàng dường như không chỉ là vài năm này, mà đã là hàng chục năm dài đằng đẵng. Hắn mong chờ một khoảnh khắc như hôm nay cũng đã rất nhiều năm rồi. Hắn không biết trực giác trong lòng này từ đâu mà đến, chỉ là nhìn tiểu cô nương trong lòng mình,trong giấc mơ vẫn còn rúc vào hắn, ánh mắt càng thêm sâu lắng. Dù nàng đã đến bên hắn, không cần biết theo lễ pháp thế gian hay là theo ý hắn, nàng đã là của hắn, chỉcó thể là của hắn, nhưng hắn vẫn rất lo lắng sợ hãi. Không có niềm vui sướng tột độ, chỉ là nỗi buồn hoang mang. Nếu nàng không ở bên hắn như bây giờ thì hắn sẽ ra sao? Hắn vươn tay thuận theo động tác của Khương Nhiêu, kéo tay nàng đặt vào trong lòng mình. Đây là người duy nhất trên đời mà hắn muốn chạm vào, dù nàng có dựa vào hắn hay không, hắn cũngsẽ không buông tay. Nàng thích thiện lương hắn sẽ thiện lương, nàng thích trong sáng hắn sẽ trong sáng, ngay cả đêm tânhôn hắn cũng có thể nghe lời nàng, không làm gì cả, dù vừa rồi thay nàng cởi áo, hắn đã nhìn ngắmthân hình nàng đến mức nóng cháy cả người mà đến vài thùng nước lạnh cũng không dập tắt được, hắnvẫn có thể kiềm chế sự tà ác trong lòng mình. Nàng mãi mãi không cần biết hắn thật sự là người nhưthế nào. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107718/10
… Sáng hôm sau, Khương Nhiêu thức dậy không quá sớm cũng không quá muộn, vừa mở mắt đã tưởngmình chưa xuất giá, theo thói quen tìm nha hoàn giúp nàng rửa mặt, vừa mở mắt đã thấy trước mặt làmột lồng ngực. Da thịt như ngọc, cơ bắp mỏng manh nhưng rắn chắc. Thân thể này khác hẳn với nàng, nàng nhìn đến mức ngón tay cong lại, có cảm giác muốn chạm vào đểso sánh, đến khi ngón tay chạm vào mới ý thức được tay mình đang ở đâu. Hai tay nàng đã sớm chui vào trong áo hắn. Khương Nhiêu hoàn toàn không nhớ là việc này xảy ra khi nào, sợ hãi rụt tay lại, cổ tay đột nhiên bịngười nắm lấy. Khương Nhiêu ngẩng đầu, thấy Dung Đình không biết đã thức từ lúc nào, đã mở mắt, giọng nói khẽkhàng, ngẩn ngơ nhìn người trước mặt với nụ cười và đôi mắt cong như hoa đào: “Chàng thức từ khinào?” “Vừa nãy.” Dung Đình nắm tay nàng, tiếp tục đặt trên ngực mình, áo hắn khẽ mở, tóc đen như tơ, một tay chốngcằm, nửa cười nửa không nhìn nàng, nhẹ nhàng gọi một tiếng “Niên Niên”. “Muốn chạm thì chạm đi.” “Bây giờ ta là người của nàng.” 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.1107719/10
12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-181.11077110/10