Chiết Khương

Chương 222

Ngày mùng bảy tháng sáu là một ngày tốt để làm mọi việc. Thiên kim nhà võ quán trong trấn dựng đài tỷ võ, chiêu thân. Chu Vân thích xem náo nhiệt, từ sớm đã bao một phòng riêng trên lầu hai trong tiệm sách đối diện võquán.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hai cánh cửa sổ mở rộng, cảnh người qua lại trên phố, tầm nhìn không gì che chắn. Tống Chuy đứng bên cạnh, Chu Vân uống trà, đợi xem rốt cuộc người đàn ông nào có khả năng ômđược mỹ nhân. Đám nam nhân trong trấn vây quanh đài tỷ võ chật cứng. Một nửa đến xem náo nhiệt tỷ võ chiêu thân, một nửa đến để ngắm Chu Vân. Vẻ ngoài của Chu Vân đẹp hơn tất cả nữ nhân trong trấn, thậm chí còn đẹp hơn những gì họ tưởngtượng về tiên nữ trên trời. Tống Chuy nhìn những ánh mắt liên tục ngước lên từ dưới cửa sổ, sắc mặt trầm xuống, im lặng khôngnói, đứng chắn trước cửa sổ. Thân hình cao lớn của hắn, ngay lập tức che khuất hoàn toàn Chu Vân. Seen 25131012/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108121/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chu Vân gọi hắn: "Ê, ê, đang lúc quan trọng đấy, ngươi chắn ta rồi, ai thắng ai thua đây?" Tống Chuy chỉ nhường một chút: "Phương Kha thua rồi." Chu Vân tò mò thò đầu ra ngoài xem: "Tiểu thư nhà võ quán này thật là võ nghệ cao cường." Nàng bỗng quay sang hỏi Tống Chuy, tò mò: "Ngươi với nàng ấy, võ công ai giỏi hơn?" Thanh niên cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Chu Vân. "Tống Chuy không biết." "Ta lại biết." Chu Vân nói. "Nếu trên đài tỷ võ này là ngươi, chắc chắn được." Chu Vân chậm rãi rời ánh mắt, nhìn tiểu cô nươngáo đỏ vừa đánh bại Phương Kha, đang không ngừng ngó quanh trong đám đông, lơ đãng mỉm cười:"Ta tuy không nhìn ra ai võ công tốt hơn, nhưng ta nhìn ra được chuyện khác." Trong lúc nói, tiểu cô nương áo đỏ trên đài cũng nhìn về phía này. Nhưng không nhìn vào Chu Vân xinh đẹp, mà nhìn thẳng vào Tống Chuy. Thanh niên đứng tựa cửa sổ, mắt như sao lạnh, dáng vẻ cao lớn hùng dũng, vẻ ngoài nam tính. Sắc mặt tiểu cô nương áo đỏ nhanh chóng trở nên đỏ rực như màu áo nàng ấy mặc. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108122/10
Tống Chuy cúi mắt, hoàn toàn không biết ánh mắt từ dưới lầu, chỉ vì lời của Chu Vân nên nắm chặttay, hắn trầm giọng hỏi: "Chủ nhân nhìn ra điều gì?" Ngón tay mảnh khảnh của Chu Vân gõ nhẹ lên khung cửa sổ, nàng nhìn tiểu cô nương áo đỏ đang baylượn trên đài, trong mắt tràn ngập ngưỡng mộ vô tận: "Ngươi xem, nàng luôn tìm ngươi. Nếu ngươi lênđó, dù võ công kém hơn nàng ba phần, nàng cũng sẽ nhường ngươi, ngươi chắc chắn sẽ thắng." Nàng hai mươi bảy tuổi, không còn trẻ, lại từng trải qua nhiều năm trong hậu cung, tâm tư đã già cỗi.Những chuyện tình cảm này, thực sự không muốn bận tâm, để trẻ con lo, nàng chỉ nhìn xem và kéo dâytơ hồng thì hợp hơn. Chu Vân lại nhìn Tống Chuy, cười hỏi: "Ngươi có muốn thử không?" Tống Chuy hỏi ngược lại, giọng trầm: "Chủ nhân nghĩ thế nào?" "Ta?" Chu Vân suy nghĩ một lát, cười nhẹ: "Ta tất nhiên mong ngươi đi. Chủ võ quán là người có lòngrộng rãi, bao dung, cô nương đó cũng là người tốt, ngươi có tài không nhỏ, phẩm hạnh cũng tốt. Dù đốivới ngươi hay với họ, đều là chuyện tốt." Như vậy hắn sẽ không nhung nhớ nàng nữa. Nàng cũng không cần nhung nhớ hắn nữa. "Tâm tư của cô nương ấy đã rõ ràng như vậy, mọi người đều thấy, nếu ngươi có lòng thì chớ phụ.Ngươi còn trẻ, dễ dàng không hiểu rõ mình muốn gì, sau này bỏ lỡ mới biết hối tiếc." "Đừng phụ lòng của nàng ấy?" Tống Chuy đột ngột ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Chu Vân, trongmắt đầy sự quyết liệt và hận thù, nghiến răng hỏi: "Vậy còn lòng của ta?" Chu Vân ngẩn người. "Tống Chuy không muốn ai khác, Tống Chuy chỉ cần chủ nhân." Tống Chuy mắt đỏ ngầu, dồn ChuVân tiến vào trong phòng.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108123/10
Đến khi nàng bị ép sát tường, không còn đường lui, hắn nâng cằm nàng, đầu cúi xuống. Tống Chuy không phải là con ngựa thuần phục, cũng không phải là con chó nhát gan trung thành. Tống Chuy là một con sói, hắn từ cống rãnh bò lên, mang trong mình sự tàn nhẫn và máu me của riênghắn, một khi bắt gặp người hắn muốn theo sẽ không rời nửa bước, cắn chết cũng không quay đầu. Tống Chuy không kiêng dè, hôn cho đủ. Lâu sau, hắn mới ngẩng đầu lên, vuốt ve môi mềm đỏ của Chu Vân, giọng khàn khàn: "Trong mơ ta đãnghĩ như vậy." "Muốn hôn chủ nhân, muốn có chủ nhân." Hắn nắm tay Chu Vân: "Lần đầu gặp người, ta đã nghĩ vậy. Sau này mỗi đêm, đều muốn, muốn đếnphát đau." Chu Vân hai chân mềm nhũn. Nàng lại nhớ đến đêm đông lần đầu gặp Tống Chuy. Mây dày che trăng, mái tóc bẩn thỉu gần như che kín mặt hắn, đôi mắt lại sáng ạ thường. Lúc đó nàng không biết, đôi mắt đó, vì nhìn thấy nàng nên mới sáng lạ thường như vậy. Chu Vân chưa kịp nói gì, bàn tay lớn của Tống Chuy vuốt ve eo nàng, nếm được sự ngọt ngào, lại hônxuống. Chu Vân giãy giụa, giơ tay tát hắn một cái.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108124/10
Nàng hoảng loạn. Nàng chưa bao giờ như vậy, chỉ mới chạm nhẹ đã chìm đắm. Gần như trầm luân, quên cả bản thân. Trước đây nàng bất kể lúc nào cũng đều tỉnh táo. Vì tỉnh táo nên mới bảo vệ được bản thân, không bị tổn thương. Chu Vân thấy nhiều nữ nhân trong hậu cung vì tình yêu mà phát điên, nàng chỉ muốn luôn tỉnh táo. Đôi mắt Tống Chuy lúc chìm đắm trong tình cảm, bỗng chốc trở nên rõ ràng. Hắn sững sờ một lát, hoảng hốt nhưng không hề hối hận, hắn quỳ phịch xuống, rút kiếm sắc bén, giơcao, đặt lên đầu. "Tống Chuy nảy sinh ý nghĩ không nên có, làm chuyện không nên làm, muốn đánh muốn giết, đềunghe chủ nhân xử lý." Chu Vân ôm ngực, không biết nên nói gì, nàng thở dốc, chỉ vào cửa phòng, ngón tay run rẩy: "Ngươiđi đi." Tống Chuy để lại kiếm, cúi đầu lui ra ngoài. Chu Vân day day thái dương đau nhức, lòng rối như tơ vò. Thắng bại trên đài tỷ võ, nàng không còn hứng thú xem, nàng cũng không vội về phủ, ở lại tiệm sáchđến khuya mới chậm rãi trở về.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108125/10
Về phủ sợ gặp Tống Chuy, nàng như kẻ trộm áp sát tường, nhìn trái nhìn phải rồi lỡ va vào nha hoàn,còn bị dọa một phen hú vía. "Làm ta sợ chết mất." Chu Vân vỗ ngực. Nha hoàn cũng bị cách đi đứng không bình thường của Chu Vân làm hoảng sợ, run rẩy nói: "Chủ nhân,Tống Chuy đi rồi." Chu Vân lúc này nghe không nổi tên Tống Chuy, giọng có chút bực bội: "Đừng nhắc đến hắn." Nàng đi được hai bước, bỗng quay lại: "Ngươi nói ai đi?" "Tống Chuy." Nha hoàn nhíu mày không hiểu: "Hôm nay khoảng giờ Tỵ, hắn về phủ thu dọn hành lýđi rồi. Còn để lại lương bổng một năm nay chủ nhân cho hắn, nói cảm ơn chủ nhân đã thu nhận." Chu Vân từ ngạc nhiên đến tức giận, cuối cùng, nắm chặt ngón tay, không thể tin hỏi: "Ngoài câu đó rakhông để lại gì khác?" "Không có." Chu Vân nghiến răng, giận dữ nhưng bất lực. Nàng nói đi, chỉ là muốn hắn cho nàng chút thời gian suy nghĩ, chứ không muốn hắn đi thật! … Chu Vân chẳng phải kẻ chỉ biết sống nhờ vào tình yêu, dù Tống Chuy rời xa, trong lòng nàng có đauđớn, tiếc nuối, nhưng không đến mức kêu trời gào đất. Nàng vẫn làm ăn buôn bán, thu tiền thuê, hưởngniềm vui vốn có, chỉ là đêm khuya thỉnh thoảng nhớ lại, trái tim lại nhói. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108126/10
Ban đầu, trong trấn vẫn còn đồn đoán về lai lịch của nàng, nhưng sau thấy Chu Vân hành sự rõ ràng,khéo léo, một nữ nhân làm ăn càng ngày càng phát đạt, dẫu biết rằng lộ diện không hay, nhưng nghenói nàng có hậu thuẫn từ Kim Lăng, không ai dám đắc tội, tiếng đồn dần dần lắng xuống. Đây vốn không phải là hình ảnh mà Chu Vân mộng tưởng. Nàng từng nghĩ mình ra khỏi cung, an định rồi, sẽ nuôi mấy tiểu quan mặt trắng mày đẹp. Một góa phụ không về nhà mẹ, lập cư nơi đất khách, nuôi mấy tiểu quan... Nếu nàng hành xử như vậy,ắt không tránh được lời đàm tiếu, sớm đã chuẩn bị tinh thần. Nào ngờ chính nàng lại đổi ý trước, cảm thấy việc nuôi tiểu quan đẹp chẳng có ý nghĩa gì. Không bằng dạy một kẻ ngốc biết chữ, biết tính toán còn thú vị hơn. Chu Vân mỗi khi nghĩ đến Tống Chuy, lúc thì cười, lúc lại nghiến răng tức giận. Kẻ ngốc vẫn là kẻ ngốc, chẳng có chút tài cán gì trong việc hiểu người hiểu ý. Nàng nếu gặp lại hắn,nhất định phải vặt cái đầu vô dụng của hắn xuống. Nhưng không biết, liệu còn có cơ hội gặp lại hay không. Tống Chuy quả thực bướng bỉnh, lương bổngnàng cho hắn, thật sự không mang đi một đồng nào. Vậy hắn dựa vào cái gì mà sống, sống có tốtkhông? Tỳ nữ thấy Chu Vân như đang giận, không dám lại gần, bị Chu Vân nhìn thấy: "Có chuyện gì?" Tỳ nữ run rẩy bước lên, nói: "Là tin xấu..." "Nói đi." "Đơn hàng vải đã giao dịch với Giang gia ở Cù Lăng không gửi đến được ạ."12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108127/10
"Sao lại thế?" "Gia chủ Giang gia qua đời, nội bộ tranh chấp, xảy ra hỏa hoạn, hàng hóa đều bị thiêu rụi." Chu Vân cau mày: "Vậy vải của Tô gia thế nào?" "Tô gia cũng hết hàng rồi." "Ta ra ngoài tìm hiểu xem." Tỳ nữ ngăn lại: "Chưởng quầy đã sai người hỏi thăm rồi ạ, có một vị hoàng thương từ Kim Lăng tớiđây, hắn có dư hàng, đồng ý giao cho chúng ta, chỉ là... Hắn nói muốn gặp chủ nhân." "Gặp chứ." Chu Vân cười: "Chuyện này có gì khó xử, cửa hàng, nhà cửa nuôi bao nhiêu người, cơ hộiđến không làm, sao nuôi nổi các ngươi." Nàng hỏi: "Vị hoàng thương đó, xưng hô thế nào?" "Không rõ tên đầy đủ, chỉ biết họ Tống." Nghe là họ Tống, sắc mặt Chu Vân thoáng biến đổi. Nàng nay cứ nghe thấy họ Tống liền nghĩ tới Tống Chuy. Nghĩ đến Tống Chuy, trong lòng lại khôngkhỏi cảm thấy chán chường. Chu Vân đội nón, lên xe ngựa, đến tửu lâu hẹn gặp vị hoàng thương kia. Trên đường đi, nàng luôn nghĩ đến Tống Chuy.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108128/10
Trước khi xuống xe, Chu Vân vỗ vỗ mặt, cố gắng xua đi hình bóng Tống Chuy luôn quẩn quanh trongđầu. Điếm tiểu nhị dẫn nàng vào, giúp nàng mở cửa nhã gian. Sau tấm bình phong lê hoa, một nam nhân đang ngồi. Bóng lưng ấy, vai rộng eo thon, khiến nàng thấy quen thuộc. Chu Vân thở hắt một tiếng. Đám tiểu nhị đóng cửa lại, tiếng người trong quán bị ngăn cách bên ngoài, trong phòng lập tức trở nênyên tĩnh. Chu Vân bước vòng qua, nam nhân sau bình phong vừa lúc đứng dậy. Người này đã cao thêm vài phần, diện mạo thêm phần sương gió, ánh mắt thêm phần từng trải. Nhưng vẫn như trước, khi thấy Chu Vân, mắt liền sáng lên, như sao trời không thể che lấp trong đêmlạnh, sáng rực khiến người kinh ngạc: "Tại hạ Tống Chuy, muốn cùng cô nương bàn một vụ làm ăn." … Về sau Tống Chuy kể lại với Chu Vân bốn năm qua của mình, không nói đến những gian khổ, nguyhiểm khi từ tay trắng dựng nên sự nghiệp hoàng thương, chỉ nói: "Bốn năm qua của ta đã thêm tuổi,gặp được nhiều người." "Nàng từng nói ta còn trẻ, chưa gặp được nhiều người, sau này hiểu rõ mình thật sự muốn gì, nhất địnhsẽ hối hận. Nhưng ta gặp nhiều người, lòng vẫn chỉ nghĩ về nàng." 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.1108129/10
"Để lỡ nàng mới là điều khiến ta hối hận." "Thân phận nàng và ta khác biệt, nếu ta không ra đi, tạo dựng sự nghiệp của riêng mình, không dámđường hoàng chính chính, gọi nàng một tiếng A Vân." "Chuyện làm ăn với Giang gia bị lỡ, thật sự không liên quan đến ta." "Vụ làm ăn ta muốn cùng nàng bàn, không hề liên quan đến tiền bạc." "Tống Chuy... Vẫn thiếu một vị phu nhân. Vụ làm ăn này, chỉ muốn cùng một mình A Vân làm. Chỉkhông biết... A Vân có đồng?" Chu Vân vòng tay qua cổ hắn, chủ động hôn lên môi hắn, cười hắn rồi hỏi câu thừa thãi: "Chàng nói tađồng ý, hay không đồng ý đây?" 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-222.11081210/10