Nhìn thấy bọn họ quay lại, Khương Nhiêu mím môi, lại làm thêm một động tác tương đối ngốc nghếchkhi tựa ngón tay lên môi rồi "Suỵt" một tiếng. Minh Thược cực kỳ bất đắc dĩ. Nàng ấy nhìn Khương Nhiêu lớn lên, cũng hiểu rõ tính khí của KhươngNhiêu. Mỗi lần đi ra ngoài, nàng ấy đều cảm thấy cô nương nhà mình đã cư xử ổn trọng hơn nhiều saulễ cập kê. Nhưng có đôi khi, nàng ấy lại cảm thấy nàng còn rất non trẻ.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Căn nhã gian này cách âm rất tốt, làm sao có thể nghe thấy tiếng động truyền tới từ phòng cách vách Đương nhiên, phòng cách vách cũng không thể nghe thấy động tĩnh của họ. Nàng ấy bước tới nói: “Cô nương à, dù không có bức tường này ngăn cách thì người cũng không thểnghe thấy phòng cách vách đang nói gì đâu, cũng đừng tự hành hạ mình bằng cách ép sát vào bứctường này để nghe lén nữa. Nếu người muốn biết chuyện gì đang xảy ra ở bên kia, cho dù không hỏi côgia thì sau này người cũng có thể hỏi Yến tiên sinh mà? Cuối cùng người cũng biết được mọi chuyệnthôi." Khương Nhiêu mím môi đứng dậy, hai chân ngồi xổm đến tê dại, lắc đầu nói: "Không cần hỏi Yến tiênsinh." Nàng luôn cảm thấy nếu mình hỏi thật chắc chắn sẽ khiến Yến Nam Tầm nghi ngờ nhân phẩm củaDung Đình, cũng khiến nàng trở thành người lòng dạ hẹp hòi. Mặc dù nàng… Hình như thực sự là người lòng dạ hẹp hòi.Seen 25131012/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107651/7
Hai chân nàng vừa tê vừa nhũn ra, chỉ đành chậm rãi đứng dậy. Minh Thược nhanh chóng bước tới đỡKhương Nhiêu, Khương Nhiêu lại vô tình giấu đầu lòi đuôi khi cố gắng tự bào chữa: “Không phải tamuốn nghe xem trong phòng cách vách có động tĩnh gì không, chỉ là chờ mãi chán quá nên mới sangbên này quan sát hình chạm khắc trên tường." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Minh Thược mím môi cười nhẹ. Có đôi lúc nàng ấy sẽ nhìn ra chút tính toán nho nhỏ trong lòngKhương Nhiêu, nhưng nàng ấy không nói gì vì nói ra chỉ khiến Khương Nhiêu xấu hổ hơn mà thôi.Lúc nàng ấy nâng người Khương Nhiêu lên để nàng ngồi trở lại ghế, bên ngoài nhã gian truyền đếntiếng gõ cửa. Là điếm tiểu nhị bưng đồ ăn tới bày lên bàn. Lúc này, Khương Nhiêu thấy không đói lắm nên chỉ gọi canh măng, nhưng điếm tiểu nhị còn mangthêm một phần tổ yến nữa. "Chúng ta không gọi món này." Minh Thược kiểm kê lại một lượt cũng nhận ra điểm khác thường.Nàng ấy ngăn điếm tiểu nhị lại, điếm tiểu nhị quay người lại cười với vẻ áy náy: "Tiểu nhân quên nóirõ, đây là món Cửu Điện hạ ở gian cách vách gọi cho cô nương." Khương Nhiêu hơi ngẩn người. Sao Dung Đình biết nàng đang ở đây? Nàng liếc nhìn góc tường chỗ mình vừa dán tai vào nghe trộm, trong lòng thầm tự hỏi không biếtphòng bên cạnh có nghe thấy tiếng động bên phòng mình không. Lúc nàng đang bối rối vì nghĩ mãi không ra thì bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa. Người đứng ngoàicửa chính là Hoài Thanh. Trên mặt Hoài Thanh nồng đậm ý cười: "Phiền ngươi báo cho Tứ cô nương biết một tiếng, kêu người ởlại tửu lâu thêm một lát. Điện hạ đi giao lưu xong sẽ tới tìm cô nương."12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107652/7
Khương Nhiêu nghe vậy liền hiểu, hoá ra Dung Đình thực sự biết mình đang ở đây. Nàng gọi Hoài Thanh đang chuẩn bị rời đi, hỏi ra nghi vấn trong lòng: "Hoài Thanh, sao điện hạ củanhà ngươi lại biết ta đang ở đây?" Hoài Thanh nói: “Nô tài chỉ tới giúp điện hạ truyền tin, cũng không biết điện hạ nhìn thấy cô nươngkhi nào.” Khương Nhiêu im lặng một lúc, chỉ là cảm giác có chỗ nào đó khá kỳ lạ vẫn lởn vởn trong lòng nàng.Nàng không hiểu mình đã bị Dung Đình nhìn thấy từ lúc nào. Nếu hắn biết nàng đang ở đây, chắc chắn hắn đã nhìn thấy nàng sau khi tới tửu lâu và vào căn nhã gianở ngay bên cạnh. Nhưng nàng vẫn luôn chú ý quan sát xung quanh mà, rõ ràng không nhìn thấy hắn ởđâu hết. "Cô nương, nô tài có thể về chưa?" Hoài Thanh nhẹ giọng hỏi. "Chưa." Khương Nhiêu tỉnh táo lại, do dự một chút, thấp giọng hỏi: "Vừa rồi ta nhìn thấy một vị quanviên nhị phẩm dẫn theo ai đó tới cùng. Chẳng lẽ ông ta… Mang nữ nhi nhà mình tới đây à?" Nàng thấp giọng hỏi, nghe giọng điệu có chút tùy ý nhưng khi nàng nhìn Hoài Thanh, trong ánh mắt lạilộ ra sự kiên định và cố chấp, nếu hắn ta không chịu nói thì nàng sẽ không chịu buông tha. Hoài Thanh lập tức hiểu ra, cười nói: “Vị kia là Thư đại nhân của Đại lý tự. Ông ta không mang nữ nhiđến đây đâu, chuyện này không hợp quy củ. Chỉ là đôi bên vô tình gặp nhau ở ngoài trà lâu, Thư đạinhân mới cố ý nhắc tới nữ nhi nhà mình với Liêu đại nhân. Ông ta gọi nàng ta lại nói chuyện với Liêuđại nhân một lát, nhưng cũng không kêu Thư tiểu thư theo họ vào trà lâu." Khương Nhiêu hơi đỏ mặt. Hóa ra đều do nàng lo nghĩ quá nhiều. 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107653/7
Vừa rồi nàng không nên lén lút mắng thầm Thư đại nhân như vậy. “Ta chỉ hỏi chút thôi.” Đây là lần thứ hai nàng nói dối trong ngày hôm nay. Nàng vội xua tay bảo HoàiThanh lui xuống, Minh Thược lập tức đem bát nấm tuyết hầm tổ yến kia qua đây: “Đây là món cônương thích ăn." Dụ Nhi phụ hoạ theo: "Điện hạ đối xử với cô nương rất tốt." Khương Nhiêu ăn tổ yến, trong lòng lại càng thấy buồn bực hơn. Nàng vẫn đang suy nghĩ về những gì mình đã nói khi hỏi khá nhiều chuyện từ Hoài Thanh, nàng quêndặn hắn ta rằng không được nói gì với Dung Đình khi trở về. Lỡ như Dung Đình biết tới hành độnghẹp hòi này của nàng… Cái tên ngốc Hoài Thanh luôn trầm lặng như khúc gỗ kia. Chắc sẽ không nói năng lung tung đâu. Khương Nhiêu giơ tay đỡ trán, nghĩ tới lát nữa sau khi Dung Đình xã giao xong sẽ tới gặp mình ngaymà trong lòng cũng có chút khẩn trương. Lần này dù nàng muốn tránh cũng không thể tránh được. Hôm nay nhất định phải hỏi cho rõ ràng, rốtcuộc mối hôn sự này nên làm sao mới tốt. Khương Nhiêu thấy hơi lo lắng về kết quả cuối cùng, nhưng nàng thực sự muốn biết rõ mọi chuyện đểkhông phải tiếp tục lo lắng, xoắn xuýt không yên như những ngày qua nữa. Nghĩ vậy, trong lòng nàngcũng thấy thoải mái hơn nhiều. Nhưng tới khi Dung Đình thực sự đến gặp nàng sau khi xã giao xong, nàng trông thấy hắn cười dịudàng và dung mạo tuấn mỹ vô song, tất cả những lời nói thẳng thắn mà nàng vừa nghĩ tới trong đầuđều bị nén lại, không dám thốt thành lời. 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107654/7
Nếu nàng bỏ lỡ hắn, đừng nói lật hết đất Kim Lăng này lên, cho dù có tìm kiếm khắp Đại Chiêu cũngkhông thể tìm thấy ai đẹp hơn hắn được nữa. Vốn dĩ nàng đã nghĩ xong rồi, cũng định thương lượng thật kỹ càng. Nếu hắn cảm thấy mình có thể đốiphó được với Hoàng hậu, mối hôn sự này không tiếp tục được nữa thì nàng vẫn đồng ý. Nhưng nhữnglời này cũng chỉ hiện hữu trong đầu nàng thôi chứ không dám nói ra thành lời. "Ta muốn bàn lại với chàng về chuyện hôn sự của hai chúng ta." Câu này nghe có vẻ khá hào phóng và thẳng thắn nhưng ngay nửa câu sau, hàng mi của nàng đã khekhẽ run lên, lời nói lập tức mất kiểm soát. Dù đã chuẩn bị sẵn từ trước nhưng bây giờ nàng lại khôngnghĩ ta từ gì để nói thành lời: “Cho dù…cho dù chuyện hôn sự của chúng ta chỉ là kế hoạch tạm thời đểgiải mối nguy trước mắt, nhưng đó vẫn là mối hôn sự được ngự tứ.” Giọng nàng trở nên khàn khàn và cứng nhắc: “Hoàng thượng đã tự tay ân điển, không thể tùy tiện hủyhôn được.” Khương Nhiêu nói xong lại tự cắn đầu lưỡi, chính nàng cũng tự nghe ra được giọng điệu của mìnhmang ý không chịu buông tha cho người kia. Thậm chí còn có chút vô lý. Chỉ là trước giờ cũng chưa từng có tiền lệ rằng mối hôn sự được ngự tứ sẽ bị tan vỡ. Nàng không dám làm người xấu, cũng không có khả năng làm người xấu. Chưa gì đã tự thấy áy náytrước, hai mắt nàng rũ xuống trông vừa mơ màng vừa yếu ớt. Dung Đình bật cười, chất giọng khàn khàn và nụ cười sâu thẳm. Khương Nhiêu nghe thấy hắn cười, vành tai nàng đỏ bừng cứ như chút tính toán nhỏ trong lòng mìnhđều đã bị hắn vạch trần vậy, chỉ biết khó chịu quay mặt đi. 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107655/7
Chẳng lẽ nàng là loại chuyên đi bắt nạt những người yếu đuối hơn mình sao? Nếu không thì sao ngàynào trông cũng giống như nàng đang bắt nạt hắn vậy? … Yến Nam Tầm và Liêu Thu Bạch cùng nhau rời đi, Liêu Thu Bạch tiễn Thư đại nhân đi trước. Trướckhi đi, Thư đại nhân còn nói: “Cho dù mọi chuyện đúng như lời Liêu đại nhân và điện hạ nói, Từ Quốctrượng thực sự đang lén nuôi hàng ngàn tử sĩ. Nhưng nếu không thể tìm ra những người đó, chúng tavẫn không thể làm gì ông ta.” Liêu Thu Bạch thản nhiên cười nhẹ: "Cho dù không tìm thấy, Thư đại nhân cũng nên biết điện hạ cóbản lĩnh khiến ông ta không thể xoay chuyển thế cục." Thư Ngôn Thanh trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Lão phu hiểu rồi.” Trước đây ông ta chưa từng để ý đến Cửu Hoàng tử một thân tàn tật, cho đến khi hắn trở về từ HoàiChâu. Hoàng thượng muốn tra xét Từ gia, yêu cầu ông ta giao lưu nhiều hơn với hắn nên mới bắt đầuchú ý tới. Tuổi còn nhỏ mà thủ đoạn và tâm địa kia thật khiến người ta không dám coi thường. Đương kim Hoàng thượng sẽ bổ nhiệm ai lên vị trí Thái tử là vấn đề khiến đám triều thần băn khoănsuốt một thời gian dài cũng không tìm ra đáp án. Thư Ngôn Thanh nghĩ đến mấy ngày gần đây trên chốn quan trường xảy ra rất nhiều chuyện, khẽ nhíumày, nói với Liêu Thu Bạch: “Nếu điện hạ và Liêu đại nhân thấy bản quan có ích ở vị trí nào thì cứviệc dùng, đừng ngại.” Đây là đang có ý muốn đầu quân với họ. … 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107656/7
Dung Đình nhìn tiểu cô nương lúc thì ngang ngược lúc lại giận dữ cúi đầu xuống, cong môi cười rạngrỡ như ánh dương. Răng hổ nhỏ lúc ẩn lúc hiện, tay hắn lặng lẽ vươn ra từ dưới gầm, dùng lực gõ nhẹvào đầu gối của Khương Nhiêu. Lực đạo vừa phải, cũng không cố ý tiến lên cao hơn hay muốn vượtquá quy tắc, tuy vẫn có chút không thành thật nhưng lại giống như một đứa trẻ muốn thu hút sự chú ýbằng những cử động nhỏ hơn. Hắn muốn Khương Nhiêu chú ý đến mình, muốn ánh mắt nàng liếc quađây nhìn mình. Thỉnh thoảng lại khẽ gõ vài cái rồi ngẩng đầu lên, hắn nhìn Khương Nhiêu chăm chúnhư con báo nhỏ tinh ranh đang từ từ siết chặt con mồi. Đợi tới khi nàng nhìn về phía mình, động tác trên tay hắn mới dừng lại: "Niên Niên, có một chuyện mànàng cần biết." Hôm nay hắn mặc một bộ áo dài có họa tiết con trăn màu đỏ sậm, mơ hồ lộ ra vẻ kiêu ngạo và cao quý.Từng nhất cử nhất động của hắn đều mang theo vẻ tự phụ ưu nhã, nhưng khi khuôn mặt với đôi môi đỏvà hàm răng trắng kia rướn tới trước mặt Khương Nhiêu lại hơi nghiêng đầu xuống. Hắn bày ra tư thếkhông thể thấp hơn được nữa, vẻ mặt vẫn ngoan ngoãn đáng thương như trước. Đôi mắt của Khương Nhiêu dừng trên người hắn, không nỡ rời. “Trừ nàng ra, ta sẽ không cưới thêm ai khác nữa.” 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-175.1107657/7
Chiết Khương