Đình viện hơi thiếu ánh sáng nhưng nhờ treo hơn mười mấy chiếc đèn lồng nên lúc này, ánh đèn mớitỏa sáng rực rỡ trong đêm, vì vậy cũng không còn thấy quá lạnh lẽo nữa. Nếu tìm người đến dọn dẹp rêu xanh ẩm ướt dưới chân tường, thay mấy chậu cảnh hoặc trồng thêmmột vài gốc cây thì sẽ có thể làm cho cảnh sắc trong viện tử đẹp hơn, có thêm chút sức sống. Khi nãy nàng vừa vội vàng trốn vào trong thư phòng thế mà sau khi nàng đi ra mới nghĩ tới bên trongthiếu đi cái gì. Nếu thêm vài bức tranh thì bốn mặt tường xung quanh cũng không đến mức trống trảinhư vậy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhưng mà phải nói chuyện này với hắn như thế nào đây? Khương Nhiêu nhíu mày, ngẫm nghĩ đôi phút rồi lông mày nàng nhanh chóng giãn ra vì có ý tưởng rồi. “Cửu Điện hạ.” Nàng nhấc tay lên, dịu dàng vuốt ve trâm cài trên tóc khiến tua rua và mảnh ngọc chạm vào nhau phátra tiếng “keng”, nàng hỏi nhỏ: “Ngươi có thể… Làm thêm cho ta mấy cây trâm được không?” Nếu như hắn giúp nàng làm trâm thì nàng sẽ có lý do đáp lễ. Khương Nhiêu dịu dàng nói, đôi mắt lấp lánh, rõ ràng nàng đang mặc nam trang trông rất đơn giản,nhưng sự tương phản rõ rệt khiến cho khuôn mặt của nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người. Seen 25131012/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106901/11
“Không cần hoa văn, cũng không cần kiểu dáng quá phức tạp mà đơn giản thôi, chỉ cần ngươi làm làđược.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tiểu mỹ nhân với vẻ hoa cười ngọc thốt đoan trang, nhỏ nhắn yêu kiều lại không tùy hứng cùng giọngđiệu dịu dàng. Tuy nàng cũng làm nũng nhưng không thái quá nên khiến người khác thấy dễ mến. Rõ ràng giọng điệu không hề có một chút uy hiếp nào nhưng khi đặt vào câu nói kia thì dịu dàng cũnggiống như một con dao, vô hình trung có thể khiến người khác cúi đầu nghe lệnh. Quả nhiên, điều này cứ giống như đốt lên ngọn lửa trong tim người ta, khiến cho xương cốt người ấy têdại. Vậy mà người phóng hỏa lại chẳng hề hay biết bản thân đã làm gì. Nhìn ánh mắt người trước mặt bỗngnhiên trầm xuống, nàng còn tưởng hắn không muốn tặng nên hơi sốt ruột. Khương Nhiêu dùng dáng vẻlàm nũng trước phụ thân của mình ra, giật giật tay áo hắn, giọng nói mềm mại giống như tiếng mèokêu: “Đình ca ca, ta muốn nó.” Dung Đình siết chặt nắm đấm trên tay cầm xe lăn, hắn cắn chặt hàm dưới, cố gắng đè nén ngọn lửatrong lòng, quay mặt sang một bên rồi gật đầu. Khương Nhiêu đạt được ý muốn của mình thì cười tươi như hoa, khóe môi cong lên. Đêm đó, nước thuốc tắm của Cửu Điện đã biến từ nước nóng chuyển thành nước lạnh để giúp hắn hạhỏa. ... Khi Khương Nhiêu đi ra khỏi cửa phủ thì trời đã sẩm tối, ở nơi đường chân trời lúc này nhuộm lênmàu vàng cam. Nàng nhìn thoáng qua xung quanh, mặc dù dinh thự này hoang vu hẻo lánh nhưng maymà lại đủ yên tĩnh. Hơn nữa, phong cảnh không đến nỗi tệ, cũng không có nhiều người qua lại. Trongthành huyên náo ồn ào như này, chỉ cần sửa lại nhà cửa thì ở đây cũng tính là an nhàn, thích hợp đểdưỡng bệnh.12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106902/11
Lúc Dung Đình tiễn nàng ra cửa thì giọng nói của hắn có chút ngại ngùng: “Ngày mai ngươi có tớikhông?” “Ngày mai ta không tới đâu.” Khương Nhiêu nhìn ánh mắt dần trở nên buồn bã của hắn, cong môi cười: “Đợi mười ngày nữa ta sẽ lạiđến lấy cây trâm.” Nếu nàng nói ngày mai vẫn tới thì sợ rằng hắn sẽ bất chấp bệnh tật mà làm xong trâm cho nàng. Mười ngày hẵng tới là thời gian hợp lý, bởi vì nàng cũng có thời gian chuẩn bị những thứ mà nàngmuốn. “Đến lúc đấy bệnh tình của ngươi phải đỡ hơn đấy nhé.” Dung Đình hơi gật đầu: “Ta sẽ chờ ngươi đến.” “Ừm.” Khương Nhiêu nhìn sang nơi khác rồi bước lên xe ngựa. Sau khi nàng lên xe ngựa, ánh mắt dịu dàng của Dung Đình không còn nữa, hắn lạnh lùng nói với HoàiThanh: “Đến địa lao.” Hoài Thanh đưa mắt nhìn Dung Đình đi vào bên trong, không bao lâu hắn ta nghe được một tiếng kêuthảm thiết truyền ra khiến sắc mặt nhất thời có chút trắng bệch. Trong địa lao đang giam giữ mấy kẻ tai mắt bị Trường Hưng và Ô Kiều bắt về hôm đó. Mấy lần Hoài Thanh tưởng tên tai mắt kia đã chết nhưng lần nào Dung Đình cũng bảo hắn ta mangcơm nước qua đó. Lượng đồ ăn cũng không nhiều, chỉ đủ để sống vì như vậy sẽ giữ tên tai mắt kia thoithóp. Ngày nào hắn ta chưa chịu nhận Gia Hòa Hoàng hậu là người đứng sau thì chỉ sợ hắn ta muốnchết cũng không được mà muốn sống cũng không xong.12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106903/11
Thủ đoạn này rõ ràng còn kinh khủng hơn người mà Tứ cô nương vừa nói bá mẫu của nàng gặp phải. Hoài Thanh không khỏi có chút mong chờ mười ngày sau mau đến. Mà cũng chỉ có lúc Khương Nhiêuở đây thì hắn ta mới có thể cảm nhận được chủ tử mà mình hầu hạ có tình cảm như con người. ... Minh Thược vẫn luôn chờ trong xe, vừa thấy Khương Nhiêu quay lại thì lầu bầu: “Cô nương, cuốicùng người cũng quay về. Nô tỳ còn tưởng người đã xảy ra chuyện gì rồi cơ.” Khương Nhiêu cải trang ra ngoài vì không muốn người khác nhận ra mình. Vốn dĩ nàng không muốndẫn theo Minh Thược, sợ những người biết Minh Thược là nha hoàn thiếp thân của nàng khi nhìn thấynàng ấy thì cũng sẽ nhận ra nàng. Nhưng trong số nha hoàn thiếp thân của nàng thì Minh Thược là người kín miệng lại thân cận nhất.Cuối cùng, Khương Nhiêu vẫn mang theo Minh Thược, chỉ là không để nàng ấy theo sát bên cạnh. Khương Nhiêu ngồi lên xe ngựa, dựa vào vách xe rồi mới miễn cưỡng lên tiếng: “Không phải ta đã rangoài rồi sao?” Nàng hỏi Minh Thược: “Thập Thất Hoàng tử vừa qua đây, ngươi có nghe thấy động tĩnh gì không?” Minh Thược trả lời: “Xe ngựa dừng ở xa nên nô tỳ không nhìn thấy gì hết. Chỉ là sau giờ Mùi một lúcthì nghe được tiếng ngựa hí.” Nếu dừng ở xa thì Thập Thất Hoàng tử chắc sẽ không thấy xe ngựa của các nàng. Khương Nhiêu cũnghơi yên tâm, dặn dò người lái xe khởi hành, đi đến khu phố bán đèn lồng và chợ hoa ở trong thành. Minh Thược tò mò hỏi: “Cô nương, chúng ta đến đó làm gì?” Khương Nhiêu cụp mắt xuống: “Cửu Điện hạ tặng ta trâm nên ta muốn đáp lễ hắn.”12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106904/11
Minh Thược đi theo Khương Nhiêu đã lâu, nàng ấy hiểu tính của Khương Nhiêu bảy tám phần. Nàngấy dựa vào song cửa sổ, nhìn phủ đệ đang xa dần của Cửu Hoàng tử. Trước thềm phủ đầy lá rụng, nhìnqua có chút lạnh lẽo, dường như nàng ấy đã đoán được cái gì nên bèn đảo mắt nhìn Khương Nhiêu. Khương Nhiêu đang thở dài một hơi, lấy tay mân mê hoa văn trên xe ngựa, có chút bực bội: “Ta làngười ngoài nghề cũng có thể nhìn ra kiến trúc tòa nhà này kỳ lạ. Nếu không phải ta không tiện nhúngtay thì ta nhất định phải sửa sang lại nơi đó.” Nhìn thấy Minh Thược muốn nói rồi lại thôi, Khương Nhiêu hơi nhíu mày: “Ngươi làm sao thế?” Minh Thược nói nhỏ: “Chỉ cần người gả qua đó là tốt rồi, căn nhà đó tùy người sửa chữa, muốn sửanhư nào cũng được.” Nếu không với trình độ lao tâm khổ trí này của cô nương thì không làm đương gia chủ mẫu thật sựkhông được. Khương Nhiêu ngẩn người rồi phản ứng lại, giơ tay lên chọc chọc Minh Thược: “Được rồi, là tại ta quáchiều ngươi, để bây giờ ngươi còn học được cả cách trêu chọc ta.” Minh Thược cười né tránh, hai người chủ tớ ầm ĩ một hồi. Đến khi đùa giỡn xong, Khương Nhiêu thở hổn hển, hai má ửng hồng. Nàng nghiêm túc giải thích với Minh Thược nhưng giống như đang nói cho chính mình: “Ngươi đừnghiểu lầm, ta giúp hắn là vì phủ Ninh An Bá.” Minh Thược khẽ hỏi nàng: “Cô nương chưa từng tính toán cho hôn sự của mình sao?” Khương Nhiêu: “...” Nàng thật sự không nghĩ tới.12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106905/11
Với tính cách của nàng, vừa nổi loạn nhưng vẫn coi trọng thanh danh, không muốn làm người nhà mấtmặt. Nhưng nếu nói là coi trọng thanh danh thì nàng lại không giữ quy củ như vậy. Nếu như gả vào nhà có lễ giáo nghiêm khắc thì không phải nhà trượng phu sẽ bị nàng chọc tức đếnmức chết sớm thì cũng là nàng giảm thọ trước. Đây là chuyện hại người hại mình. Hơn nữa, đợi khi tân đế đăng cơ, cuối cùng nhà nàng có thể tránh được mối họa bị lưu đày hay khôngcòn chưa biết được. Đối diện với sống chết, tất cả mọi chuyện đều là việc nhỏ, kể cả chuyện cưới gả. Nàng thật sự không muốn phí thời gian suy nghĩ đến chuyện này. Mỗi ngày, chỉ riêng các khoản của bacửa hàng cùng các loại yến hội xã giao là đã quá đủ với nàng rồi. Minh Thược thấy nàng nghĩ không thông nên không nói thêm gì nữa, chỉ nhắc nhở Khương Nhiêu:“Cô nương, người không để tâm nhưng Tứ gia lại rất để tâm, chuyện gì ngài ấy cũng nghĩ cho người.” Khương Nhiêu bật cười, chắc chắn đáp: “Nếu ta không muốn gả thì cha ta sẽ không ép ta.” Xe ngựa tiến về phía trước, Khương Nhiêu dựa vào vách xe, nghỉ ngơi trong giây lát. Nàng mơ đến một giấc mơ. Trong mơ đã là đêm khuya, nhưng lại có tiếng chiêng trống ầm ầm. Cửa sổ bên trong căn phòng, trên mặt đất, trên xà nhà, bất cứ đâu mà mắt có thể nhìn được đều là màuđỏ chúc mừng và lóa mắt. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106906/11
Nữ nhân trên giường cưới đang đội khăn voan đỏ lên mặt. Vòng eo của nữ nhân thon nhỏ, mặc một bộ giá y được làm bằng thủ công tinh xảo, viền ống tay thêutừng quả lựu cùng với uyên ương màu đỏ. Không biết thêu mấy lớp mà Khương Nhiêu cảm thấy đây làbộ giá y đẹp nhất nàng từng thấy từ trước tới giờ. Tân nương này cũng to gan hơn những tân nương khác nàng từng gặp. Người khác lúc này sợ đang lo lắng lấy tay xoắn khăn, còn nàng ấy lại cúi đầu, cứ như muốn ngủ ngaytrong ngày trọng đại như vậy. Người này còn không giữ phép tắc hơn cả nàng. Khương Nhiêu mong chờ nhìn mặt tân nương vì không phải dù là ai thì khi đến tiệc cưới đều muốnnhìn thấy tân nương nhất sao? Sau đó có người đến, đưa tay nâng cằm tân nương. Hắn ta ghé vào tai tân nương nói gì đó, bóng lưng kia không giấu được sự cao ngạo và quý phái. Hắnta vuốt ve tai của tân nương, động tác không hiểu sao lại có chút phóng đãng. Tiếc là nàng không ngherõ hắn ta đang thì thầm gì với tân nương, chỉ thấy tân nương ngay lập tức tỉnh táo. Bóng lưng của nam nhân cao ngất, khoác lên người hỉ phục màu đỏ. Ống tay hơi ánh vàng rộng thùngthình, đặt sau dáng người cao ráo, trông cực kì khí thế. Hóa ra đây là tân lang. Sau khi đánh thức tân nương, hắn ta dùng ngọc như ý gỡ khăn đội đầu của nàng ấy. Khương Nhiêu đã nhìn thấy gương mặt của tân nương kia. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106907/11
Trong đầu nàng không còn nghĩ được gì, hoàn toàn ngẩn người. “Cô nương, tỉnh tỉnh, đến ngõ Điềm Thủy rồi.” Xe ngựa dừng bên ngoài chỗ giao nhau giữa phố hoa và tửu phường của ngõ Điềm Thủy, Minh Thượcđánh thức Khương Nhiêu. Sau khi Khương Nhiêu tỉnh lại thì bày ra vẻ mặt đau khổ: “Ta gặp ácmộng.” Ai có thể ngờ rằng người mang mũ phượng trong mơ kia lại là nàng. Minh Thược an ủi nàng: “Chỉ là mơ mà thôi, cô nương đừng nghĩ nhiều.” Khương Nhiêu cúi đầu, không trả lời. Nàng mong ngóng xem tân nương có đẹp hay không nhưng kết quả nhìn thấy mặt mình. Bây giờ, nàng đâu muốn gả cho ai. Những thanh niên tài tuấn nhất thành Kim Lăng hầu như đều ở trong thư viện Bạch Lộ, nàng cũng gầnnhư quen biết tất cả. Nhưng cho dù là ai, đừng nói là gả, chỉ cần vừa nghĩ đến hôm sau phải động chạmtay chân thì nàng cũng cảm thấy khó chịu. Gương mặt trang điểm ngày kết hôn vô cùng diễm lệ, nàng cũng không nhìn ra bản thân ở trong mơkhoảng bao nhiêu tuổi, cũng không nhìn ra được người thành thân với nàng là ai, trong lòng thấy hơimất tự nhiên. Nàng chống tay lên má, ngồi chờ trong xe ngựa. Nàng vừa phân phó Minh Thược đến phường đèn hoa đặt mua hòn mấy chậu cảnh và đèn ngoài hiên,khi nào chủ quán làm xong thì đưa thẳng đến phủ đệ của Dung Đình. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106908/11
Đợi đến khi Minh Thược quay lại, nàng lại chợt thấy không vui hỏi: “Trước đây ngươi nói cha ta đangtìm một mối hôn sự cho ta, vậy ngươi đã nghe ngóng được ông ấy có hứng thú với những ai chưa?” Minh Thược nghe nàng hỏi như vậy thì lắc lắc đầu. Nàng ấy chỉ nghe được lúc nha hoàn trong phủ tán gẫu, nói Tứ gia đang quan tâm chuyện hôn sự củacô nương. Mấy nha hoàn kia đều tò mò cô gia tương lai là ai, nhưng không một ai biết. Minh Thượccũng không biết bây giờ trong lòng Khương Tứ gia đang thích ai nhất. “Hôm khác nô tỳ sẽ nghe ngóng cho người.” Nàng ấy thấy Khương Nhiêu buồn bực, lên tiếng an ủi: “Cô nương đã may mắn lắm rồi, ít nhất Tứ giacòn muốn nghe ý kiến của người. Còn những cô nương nhà khác trong thành Kim Lăng, có ai khôngphải rơi vào cảnh cha mẹ đặt đâu con nằm đấy. Không ai hỏi các nàng có đồng ý hay không, chỉ cầnđội khăn lên đầu là đã gả đi.” Trong lòng Khương Nhiêu hiểu rõ chuyện này, nàng vẫn luôn thấy chuyện hôn sự của nàng là do nàngđịnh đoạt. Thế nhưng, nàng cứ hết lần này lần khác mơ đến giấc mơ kia không rõ nguyên nhân. Chẳng lẽ đây thật sự là hôn sự mà chính nàng gật đầu đồng ý? Nhưng nàng cũng không thấy được tân nương được vén khăn đội đầu có bao nhiêu vui sướng. Minh Thược trả lời: “Cô nương, người đừng quá lo lắng. Mắt nhìn người của Tứ gia chắc chắn sẽkhông sai.” Khương Nhiêu vẫn đang băn khoăn suy nghĩ. ... Sau khi Khương Nhiêu hồi phủ thì thay đồ của mình. Nàng càng nghĩ đến giấc mơ kia thì càng khôngyên tâm bèn xách một chiếc đèn lồng, đi đến thư phòng của Khương Tứ gia.12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.1106909/11
Ở ngã rẽ đình lang, bước chân của nàng đột nhiên dừng lại. Bùi Tùng Ngữ từ bên kia đi đến cũng dừng chân lại. Khương Tứ gia đang tiễn Bùi Tùng Ngữ ra khỏi phủ, nhìn thấy Khương Nhiêu đến thì cười giới thiệuvới Bùi Tùng Ngữ: “Biểu muội của ngươi đấy.” Bùi Tùng Ngữ dịu dàng cười: “Chúng ta từng gặp một lần rồi.” Khương Nhiêu nhìn dáng người của Bùi Tùng Ngữ, không giống người mà nàng mơ. Nàng vô thức thảlỏng cảnh giác, thoải mái thi lễ với y. Bùi Tùng Ngữ cũng gật đầu với nàng. Khương Tứ gia nhìn bọn họ cách xa nhau, khoảng trống ở giữa có thể đứng thêm bốn, năm người thìcau mày lắc đầu, nói: “Thật ra lúc Niên Niên còn nhỏ thì hai đứa đã gặp nhau mấy lần, không biết haiđứa còn nhớ hay không?” Bùi Tùng Ngữ đang muốn nói thì Khương Nhiêu nói trước: “Đã bao nhiêu năm rồi, con không còn nhớrõ nữa.” Bùi Tùng Ngữ thấy nàng nói không nhớ rõ trước thì không nói gì nữa. Y quay đầu lại, nói với KhươngTứ gia: “Làm phiền Tứ gia tiễn đến tận đây, vãn bối xin phép cáo lui.” Khương Nhiêu đợi thân hình Bùi Tùng Ngữ biến mất sau cổng tròn, khi quay đầu lại thì thấy ánh mắtcủa Khương Tứ gia đang nhìn theo hướng Bùi Tùng Ngữ biến mất. Ngón tay nhỏ bé vội vàng nắm lấyvạt áo của phụ thân: “Cha à.” “Mọi người đều nói nữ nhi đã gả ra ngoài giống như bát nước đổ đi.” Nàng bất an hỏi cha: “Không phải phụ thân muốn hắt bát nước là con đấy chứ?”12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.11069010/11
12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-100.11069011/11
Chiết Khương