Nhìn thấy Thập Thất Hoàng tử, Lý Nhân có thái độ cung kính tuân lệnh, khom người xuống hành lễnhưng lời nói ra lại không phải lời Thập Thất Hoàng tử muốn nghe: “Thập Thất điện hạ, mời ngài vềcho. Hoàng thượng cố ý dặn dò không muốn gặp ngài.” Thập Thất Hoàng tử có chút bất ngờ, vội đuổi theo sau Lý Nhân hỏi: “Công công, tại sao…” Lý Nhân dừng bước, nhìn Thập Thất Hoàng tử lắc đầu, cuối cùng vẫn rời đi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Sau khi Lý Nhân đi, sắc mặt Thập Thất Hoàng tử tối sầm lại, hắn ta cúi đầu nhìn chằm chằm mũi giàymình, trong ánh mắt có chút cô đơn và ấm ức. Tại sao phụ hoàng không gặp hắn ta? Hắn ta biết cục diện trong cung đang thay đổi, biết tình hình trước mắt của hắn ta, biết bây giờ khônggiống ngày xưa nữa nhưng mà… Từ nhỏ đến bây giờ mọi thứ của hắn ta luôn là thứ tốt nhất, trong tất cả những Hoàng tử, Hoàng nữ chỉcó một mình hắn ta được làm bạn và chăm sóc phụ hoàng lâu nhất, mẫu hậu đối xử nghiêm khắc vớihắn ta, phụ hoàng lại thỉnh thoảng nuông chiều hắn ta, hắn ta vẫn cho rằng hắn là tiểu nhi tử phụ hoàngsủng ái nhất. Cho dù mẫu hậu bị cấm túc trong cung Cẩm Tú lâu như vậy, hắn ta thấy sốt ruột nhưng trong lòng vẫntin chắc, đợi thời gian dần trôi qua, phụ hoàng hết giận, hắn ta sẽ cầu xin ngài ấy, phụ hoàng cũng cóthể thả mẫu hậu của hắn ta ra. Thế nhưng hôm nay đến cả gặp mặt thôi phụ hoàng cũng không muốn gặp hắn ta nữa. Seen 25131012/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107751/9
Cơ thể hắn ta cứng ngắc như đá, Thập Thất Hoàng tử cứ đứng ngây ra trên đường trong cung. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cung nhân thân tín theo hầu sau lưng hắn ta thấy hắn ta suy sụp đến nỗi mọi suy nghĩ trong lòng gầnnhư viết hết lên mặt thì trầm giọng xuống, nhỏ giọng nhắc nhở: “Điện hạ phải giữ bình tĩnh.” Đúng lúc này bên cạnh có tiếng bước chân vang lên. Thập Thất Hoàng tử ngẩng đầu nhìn sang thì thấy Liêu Thu Bạch mặc quan phục đậm màu đang đi đếnhành cung cùng những người khác, những người đó thông báo với Lý Nhân rồi thuận lợi đi vào hànhcung. Phụ hoàng không gặp hắn ta nhưng lại gặp phụ tá của Dung Đình… Rõ ràng phụ hoàng đã từng khôngquan tâm gì đến Cửu ca này của hắn ta. Bàn tay dưới ống tay áo của Thập Thất Hoàng tử không cam lòng nắm chặt lại, các ngón tay run lên,hắn ta lạnh lùng hỏi thân tín bên cạnh mình: “Bây giờ Tề Vương đang ở đâu?” … Trong điền trang tại sườn núi Nhiêu Cốc. Khương Nhiêu ngủ mê man suốt cả ngày, đến lúc nàng tỉnh lại thì đã là hoàng hôn. Nàng chậm rãi chớp chớp mắt hai lần, ánh mắt nương theo ánh nắng chiếu vào qua song cửa sổ nhìn rabên ngoài. Đập vào mắt nàng là ánh nắng nhẹ nhàng, ánh mặt trời ngoài cửa sổ không quá gắt nên ngoài cửa sổ cóhơi tối, phần cuối của ánh sáng được kéo dài ra do mặt trời đã sắp lặn, chiều vào ngọn cây khiến giốngnhư trên cây được trùm một lớp sa mỏng mạ vàng. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107752/9
Đã hoàng hôn rồi sao? Khương Nhiêu có chút sửng sốt, ngay lập tức ký ức tối hôm qua lại ùa về đầu óc nàng giống như thủytriều. Sau câu trả lời cuối cùng vào buổi sáng, nàng thấy vô cùng choáng váng, hình như được hắn ôm vềphòng ngủ. Ký ức lại một lần nữa hiện lên trong đầu, mặt mày Khương Nhiêu lập tức đỏ bừng lên. Nàng cử động cơ thể, không biết phần cơ nào ở eo bị kéo căng mà bụng dưới cảm thấy rất khó chịu vàđau nhức, ngoại trừ cảm giác khó chịu ra, nàng còn cảm thấy trên người lành lạnh, giống như được bôithuốc cao gì đó. Khương Nhiêu hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn bản thân, trên người nàng đã được tắmgội sạch sẽ, những chỗ bị bóp hằn vết đỏ thì có thể ngửi được mùi thuốc thoang thoảng, bỗng nhiên lúcnày nàng chợt nghe thấy bên cạnh có tiếng động nhỏ vang lên, Khương Nhiêu nghiêng đầu nhìn sang,nhìn thấy một bóng dáng đang nằm sát bên cạnh mình. Hắn nằm nhoài bên mép giường nhìn nàng, dường như hắn đang quỳ hoặc là quỳ một chân trên đất,hoặc cũng có thể là nửa ngồi nửa quỳ, tóm lại tư thế của hắn rất thấp, nhìn từ góc nhìn của nàng thì chỉcó thể nhìn thấy mặt của hắn. Sắc trời chạng vạng tối mờ tối, trong ánh nắng chiều tà còn có hạt bụi mịn bay bay, ánh sáng khiếnđường nét khuôn mặt hắn trở nên mơ hồ. Vừa nhìn thấy nàng đã tỉnh lại, ánh mắt Dung Đình giật giật, hắn mấp máy môi, trên giường hắn làngười ngang ngược như vậy nhưng xuống giường hắn lại là người đàng hoàng. Bàn tay hắn ngoanngoãn tựa vào mép giường, đợi Khương Nhiêu tỉnh lại, hắn mới nhẹ nhàng vươn tay ra, thử chạm vàogương mặt Khương Nhiêu. Dáng vẻ hắn giống như đợi Khương Nhiêu nói chuyện thì hắn mới nói tiếp, dáng vẻ đợi nàng xử lý. Khương Nhiêu vừa nhìn vào ngón tay thon dài của hắn thì giống như gặp phải lửa nóng đốt cháy, vộivàng nhìn sang chỗ khác giống như bị bỏng. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107753/9
Trước đây nàng rất thích ngắm tay của hắn, từng ngón tay thon dài mảnh mai, nhìn như vậy nhưng lạikhông hề mất đi sức mạnh, tuy trên mu bàn tay hắn có vết thương nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹptổng thể, lúc hắn làm việc lật sách là lúc trông hắn nhã nhặn nhất. Tối hôm qua tay nàng vẫn luôn bị hắn nắm chặt không thể động đậy được, lúc đó nàng mới biết bàntay trông không mất đi sự mạnh mẽ này của hắn rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu sức mạnh. Hóa ra vẻ bề ngoài cũng chỉ là vẻ bề ngoài. Khương Nhiêu không muốn quá để ý đến hắn, nàng lật người, nằm quay lưng về phía hắn. Bình thường ngoan ngoãn thì sao chứ. Ban đêm nàng đã nói không muốn bao nhiêu lần rồi, thế mà hắn chỉ lo ‘làm’ mình, hoàn toàn khôngnghe lời nàng. Dung Đình nhìn cô nương trở mình quay lưng về phía mình kia, vẻ mặt có phần chán chường, sau khinhận ra vẻ mặt này của hắn cũng không có ai nhìn thì hắn nhếch khóe môi mỏng lên, vươn tay ra, ấnvào eo Khương Nhiêu. Trong mấy năm đầu bị bệnh hắn không có nơi nào để cầu y hỏi thuốc, chỉ đành tự xem mấy quyển sáchthuốc nên bây giờ cũng biết nên ấn vào đâu để có thể giúp Khương Nhiêu đỡ mệt mỏi và đau nhứchơn. Hắn vừa xoa bóp, vừa xin nàng khoan dung nói: “Trách ta không biết nặng nhẹ.” Ngay khi cảm nhận được ngón tay hắn đặt lên eo mình, trong lòng Khương Nhiêu bỗng rất căng thẳng,sau khi nhận ra động tác của hắn lúc này không hề mang theo dục vọng, cơ thể nàng cũng dần bìnhtĩnh lại nhưng nàng vẫn không quay đầu lại. Thắt lưng nàng bỗng nhiên căng cứng, người nằm nhoài bên mép giường nhìn nàng kia bỗng thở dàimột hơi, giọng nói trong trẻo mang theo sự tủi thân rất lớn: “Bây giờ Niên Niên lại như vậy…” “Chẳng lẽ đã có được sự trong trắng của ta lại không định nhìn ta lấy một cái sao?” 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107754/9
Lời này của hắn khiến nàng giống như một tên tồi bội tình bạc nghĩa vây. Cuối cùng Khương Nhiêu không thể làm gì khác, chỉ đành quay người lại, nhìn về phía Dung Đình. Giọng nói của nàng rất nhẹ nhàng nhưng lại có sự mệt mỏi và trách cứ: “Ta mệt rồi.” “Nên dậy rồi.” Dung Đình nhỏ giọng dỗ dành nàng, hắn dịu dàng ôm cả nàng lẫn chăn lên đi đến bên bàn trang điểm,hầu hạ nàng mặc quần áo rửa mặt. Mấy ngày trước lúc nha hoàn đến giúp Khương Nhiêu sửa soạn, hắn đã đứng ở bên cạnh nhìn. Cũng chỉ nhìn qua vài lần nhưng hắn cũng đã học được cách hầu hạ của nha hoàn. Khương Nhiêu nhìn mình trong gương, mí mắt hơi sưng lên, khóe mắt vẫn còn ửng đỏ vì đêm quakhóc liên tục cuối cùng còn khóc không thành tiếng. Bình thường dù đánh phấn kỹ đến đâu cũng không thể che vết sưng đỏ nơi khóe mắt nàng. Nàng luôn thích chưng diện, bị hắn giày vò thành ửa như này, trong lòng nàng cũng có chút tức giận,lúc nàng đang định nổi cái thì lại nhìn thấy người đang đứng sau lưng chải tóc cho nàng từ tronggương, trong chốc lát nàng sững người lại, quên cả việc chất vấn hắn. Động tác chải tóc cho nàng của hắn đâu ra đấy, quả thật không thua kém gì tay nghề của những nhahoàn lâu năm hầu hạ bên cạnh nàng. Chải đầu xong, nha hoàn dâng canh nhuận họng lên. Khương Nhiêu uống nửa bát thì cổ họng khàn khàn mới trở nên trôi chảy hơn, nói chuyện cũng khôngcòn khó khăn nữa.12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107755/9
Sau khi dễ nói chuyện hơn, nàng nói với Dung Đình ngồi ngay cạnh nàng: “Sau này, chàng khôngđược tiếp tục làm như vậy nữa.” Dung Đình tỏ ra không hiểu, mặt dày hỏi lại: “Không được như thế nào cơ?” Khương Nhiêu: “...” “Không được ban ngày tuyên dâm.” Vốn dĩ nàng còn trông chờ hắn vừa nói đã hiểu, hắn lại tỏ vẻ ngâythơ không biết gì, Khương Nhiêu nghiến răng nói từng chữ một, chỉ nói thôi mà vành tai nàng đã đỏbừng lên. Dung Đình nhìn Khương Nhiêu nghiêm túc nói chuyện, vành tai trắng trẻo lại còn đỏ bừng lên, hắnmỉm cười, khẽ gật đầu. Khương Nhiêu thấy hắn lại còn cười như thế thì không thấy yên tâm chút nào, nàng khẽ cau mày, hỏimột câu: “Chàng thật sự nhớ rồi chứ?” Phải sau khi chính tai nghe thấy lời cam đoan của Dung Đình, nàng mới yên tâm. Cả ngày hôm nay Khương Nhiêu đều ngủ mê man, lúc nàng thức dậy thì cũng đã quá muộn nên saukhi nàng dậy không bao lâu thì trời cũng đã tối. Trời vừa tối, ánh sáng đã bị màn đêm nuốt chửng. Vì đã ngủ nhiều vào ban ngày nên đến buổi tối Khương Nhiêu không buồn ngủ lắm, nhìn hũ rượu đểtrên bàn trong phòng kia, trong lòng nàng bỗng nhiên nảy sinh chút cảm giác kỳ lạ khó tả. Một mặt, nàng cảm thấy mình đã lợi dụng men say ngà ngà của rượu, không thể chống lại cám dỗ từgương mặt tuấn tú một cách quá đáng của hắn, bản thân không kiềm chế được mà thôi. Nhưng một mặtkhác nàng lại cảm thấy dù mình muốn làm gì thì lúc nào cũng đều bị hắn khống chế. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107756/9
Nhưng nghĩ kỹ lại thì hắn cũng không ép nàng uống rượu cũng không ép nàng làm những chuyện xấuhổ kia, rõ ràng hắn đã cho nàng có cơ hội lựa chọn. Khương Nhiêu kìm nén cảm giác kỳ lạ khó tả này vào sâu trong lòng. Tóm lại đã thành hôn rồi, việc này nàng cam tâm tình nguyện, ngoài chuyện vô cùng mệt mỏi ra thìcũng không có chỗ nào không khỏe cả. Nhất là… Lần đầu tiên là nàng chủ động, sau đó lại dung túnghắn… Nàng cũng không thể để bản thân chiếm hết lơi lộc rồi sau đó lại tính sổ sau được. Khương Nhiêu tự khuyên nhủ mình một lần, nàng không muốn nhìn thấy vò rượu này là lại khiến bảnthân suy nghĩ lung tung. Nàng đào vò rượu này từ một gốc cây mai, nàng muốn chôn nó lại xuống dưới gốc cây mai một lầnnữa, thế là Khương Nhiêu bảo Minh Thược mang cuốc đến rồi cùng nàng tới chỗ cây mai để chônrượu. Nhìn thấy cảnh trăng sáng sao thưa, bầu trời đầy sao trên trời, nàng không nén nổi cảm xúc nghĩnếu sau này hàng năm đều có thể đến đây thì thật tốt. Đáng tiếc nàng chưa từng mơ thấy cuối cùng Chiêu Vũ Đế truyền ngôi vị cho ai nhưng cho dù đã từngmơ thấy hay là chưa từng mơ thấy, thời gian cũng vẫn đi một bước nhìn một bước chậm rãi tiến vềphía trước. Nàng vẫn phải cố gắng hết sức bảo vệ tốt những thứ nàng muốn bảo vệ. … Thời gian gần nửa tháng trôi qua nhanh như chớp mắt, sau khi rời khỏi điền trang không bao lâu, hai tỷmuội Hỗ Lê và Hỗ Đường đến phủ Tề Vương tìm Khương Nhiêu. Hỗ Đường vẫn giống như lần đầutiên nhìn thấy Khương Nhiêu, nàng ấy kéo tay Khương Nhiêu, quan sát nàng từ trên xuống dưới từ tráiqua phải, nhìn đến nỗi Khương Nhiêu có chút xấu hổ, nàng nhỏ nhẹ gọi: “Đường Nhi.” Hỗ Đường vốn đã không biết xấu hổ, trước đây nàng ấy chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ Khương Nhiêuchải tóc búi kiểu phu nhân như này, bây giờ nhìn thấy nàng ấy chỉ cảm thấy mới lạ, nàng ấy cười hì hìnói: “Bây giờ ngươi thật đẹp.” Hỗ Lê đứng bên cạnh nói: “Nếu muội thích nhìn dáng vẻ người khác sau khi xuất giá, vậy muội nênđồng ý cuộc hôn sự mẫu thân tìm cho muội đi.” 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107757/9
Hỗ Lê đã xuất giá được một năm nhưng hôn sự của Hỗ Đường vẫn không có tin tức gì, không chỉ cóHỗ phu nhân sầu não vì chuyện này mà đến cả Hỗ Lê cũng bắt đầu quan tâm. Hỗ Đường bĩu môi, bịt lỗ tai không muốn nghe: “Vị công tử Trương gia kia, muội còn chưa gả đi màbên cạnh hắn ta đã có tiểu thiếp thông phòng từ lâu, muội sợ muội xuất giá chưa được mấy ngày sẽ bịtức đến mức ra tay đánh người mất.” “Nếu theo lời muội nói, ở Kim Lăng những công tử có tiểu thiếp thông phòng đều không thể gả,vậymuội thật sự không thể tìm được một lang quân như ý đâu.” Hỗ Đường hừ hai tiếng, quay đầu đi không tiếp tục để ý đến Hỗ Lê nữa mà tiến lại gần Khương Nhiêu. Hỗ Lê kéo tay Khương Nhiêu, giận dỗi kéo Khương Nhiêu đến bên cạnh nàng ấy, nói đùa với KhươngNhiêu: “Niên Niên cũng đừng tiếp tục ở cạnh cái đứa không biết xấu hổ này nữa, sớm muộn gì cũng sẽbị con bé làm hư.” Lúc này Hỗ Lê cụp mắt nhìn lướt qua cổ tay Khương Nhiêu một cái, vốn dĩ nàng ấy còn đang cườinhạo muội muội nhà mình nhưng bây giờ lại chợt kinh ngạc. Nàng ấy biết ý kéo tay áo Khương Nhiêu xuống, nhìn mấy vết đỏ trên chỗ cổ tay trắng như tuyết kiacủa nàng ấy. Hỗ Lê là người đã kết hôn từ lâu, vừa nhìn đã biết dấu đỏ này là chuyện gì đã xảy ra, chỉnhìn thôi nàng ấy đã hơi đỏ mặt, Hỗ Lê lặng lẽ kéo Khương Nhiêu sát lại gần, ghé sát bên tai nàng, thìthầm nói: “Ngươi là thế này… Chỗ ta có chút thuốc mỡ tốt, có cần ta sai nha hoàn mang đến để ngươidùng không?” Khương Nhiêu ngượng ngùng kéo tay áo lên, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Ta có dùng.” Da thịt của nàng dù chỉ va đập vào đâu cũng dễ để lại dấu, lúc đó Dung Đình thích nắm chặt cổ taynàng nhất, hôm nay là nàng chủ quan, mặc chiếc váy màu tuyết có tay áo rộng, không thể bó chặt vàocổ tay, khiến Hỗ Lê nhìn thấy dấu đỏ trên cổ tay nàng. Vừa nghĩ đến có thể Hỗ Lê đã nhìn ra điều gì đó, Khương Nhiêu cảm thấy xấu hổ đến nỗi muốn tìmchỗ nào chui xuống. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107758/9
“Có dùng sao?” Hỗ Lê kinh ngạc nói: “Tề Vương điện hạ nhìn có vẻ là người nhã nhặn, sao lại khôngbiết nặng nhẹ như vậy chứ?” Dấu đỏ đó vô cùng bắt mắt trên cổ tay Khương Nhiêu, mặc dù chính bản thân Khương Nhiêu khôngcảm thấy đau nhưng người nhìn thấy không biết cảm nhận của nàng nên sẽ chỉ cảm thấy hoảng sợ. Hỗ Lê đau lòng cho Khương Nhiêu, nàng ấy nhíu mày lại, trong chốc lát không thể kiềm chế cảm xúcvà âm lượng nên giọng điệu có chút nặng lời, Khương Nhiêu vô thức muốn phản bác nhưng nàng chợtkhựng lại, cuối cùng im lặng không nói gì. Quả thực đúng là nhìn hắn có vẻ là người nhã nhặn, hắn cũng quả thực là người không biết nặng nhẹ. Trong lòng nàng có chút tò mò, là nam nhân đều sẽ như thế khi ở trên giường hay là chỉ Dung Đìnhnhư vậy mà thôi… Nếu không sao một người ban ngày thì rõ nghe lời nuông chiều nàng, đối với nàng luôn muốn gì đượcđó nhưng đến ban đêm lại như thay một gương mặt khác? 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-185.1107759/9
Chiết Khương